Chiến Lược- Chiến Thuật - Phần 15



 Một Vài Dữ Kiện Có Bản Chất Chiến Lược Đầu Năm 2015


I./
Chiến Lược Kinh Tế, Chính Trị, Ngoại Giao, An Ninh Quốc Pḥng, Giáo Dục Hoa Kỳ

(1) Dẫn nhập:  Muốn tăng trưởng kinh tế th́ phải biết cách gia tăng mức độ tiêu thụ để mở rộng kinh tế sản xuất. Giảm thuế cho đại đa số giới trung lưu, đầu tư vào giáo dục, thu hẹp khoảng cách giữa người nghèo và giàu, cần ngân sách đầy đủ cho nền an ninh quốc gia và điều hành chính sách ngoại giao,....

REF:  Leavane from Facebook

Chiến lược Obama là một bài toán về nhiều lănh vực chiến lược. Hy vọng các nhà chiến lược đảng CH có thể giải mă được bài toán hóc hiểm nầy.

Mời đọc:


http://www.huffingtonpost.com/2015/01/17/obama-sotu-taxes_n_6493144.html


http://www.washingtonpost.com/politics/obama-likely-to-make-economic-recovery-a-centerpiece-of-state-of-the-union-address/2015/01/17/22ecec32-9cd6-11e4-a7ee-526210d665b4_story.html?hpid=z1

http://www.cbsnews.com/news/obama-to-propose-higher-capital-gains-taxes-new-fee-on-big-banks/


http://www.washingtonpost.com/politics/obama-likely-to-make-economic-recovery-a-centerpiece-of-state-of-the-union-address/2015/01/17/22ecec32-9cd6-11e4-a7ee-526210d665b4_story.html




Nguyên tắc căn bản điều hành quốc gia là cần sự quân b́nh giữa mức độ thu nhập và chi tiêu.

Hoa Kỳ là nước có mức độ mức thuế rất thấp cho giới đại tư bản - chỉ khoảng 1% dân số. Chỉ cần một bài toán trung học, ai cũng thấy gia tăng thêm chút ít mức độ thuế cho giới 1% không bao giờ làm hại mức độ thu lợi của giới người giàu. Tuy nhiên mức độ tăng thêm lợi tức khoảng $210 billion trong ṿng 10 năm- 21$ billion/year- and $110 billion/10 year bằng cách gia tăng thêm 'fees' vào khoảng 100 hăng lớn có số vốn $50 billion.

Nếu QHHK chấp thuận kế hoạch thuế của Obama, mức độ thu nhập được gia tăng thêm khoảng 320 billion cộng thêm số lượng thu thập hàng năm từ trước.

Với số lợi tức gia tăng thêm $320 billion/10 year , kế hoạch chi tiêu gia tăng thêm sẽ được quân b́nh. Quân b́nh có nghĩa là chính phủ không thâm thủng ngân sách quốc gia, tuy nhiên khi kinh tế phát triển nhờ kế hoạch chi tiêu, và đầu tư vào vấn đề giáo dục, HK sẽ tăng trưởng nhiều chuyên viên chuyên môn. Nhờ thế lương tháng sẽ cao hơn. Hậu quả là mức độ thu thập thuế sẽ cao hơn. Nhờ thế, mức độ nợ nần của chính phủ sẽ  được giảm bót, đời sống quần chúng đều thoải mái từ kẻ nghèo cho đến kẻ giàu. Nhờ thế, khoảng hở giữa kẻ giàu-nghèo càng được thu hẹp.

(2) Tác dụng của chiến lược của Obama đầu năm 2015:

Thứ nhất, một giải pháp cân bằng giữa thu nhập và chi tiêu ngân sách, vừa phát triển một nền kinh tế tự cường và độc lập, vừa nâng cao an sinh của toàn thể quần chúng từ kẻ nghèo đến kẻ giàu.

Thứ hai, một giải pháp tăng gia hiệu năng chính sách ngoại giao, an ninh quốc pḥng đối với thế giới.

Thứ ba, một chiến lược bẩy sập chính trị nếu các nhà chính trị chống đối chiến lược của nội các Obama. Thời gian chỉ khoảng hai năm nữa sẽ có câu trả lời về hậu quả tích cực và tiêu cực của chiến lược hóc búa nầy.

Thứ tư, chiến lược nầy sẽ soi sáng và mở đường cho các ứng cử viên của đảng Dân chủ nếu họ biết chiều sâu của chiến lược nội các Obama 2/. Chiến lược CSVN

Thứ nhất, CSVN đang dâng nền kinh tế nước nhà và bán nước cho Trung cộng.


Lê Anh Hùng

và:

Phạm Quế Dương
14-01-2015
Thiếu tướng Hà Thành Châu, Chính ủy Tổng cục công nghiệp Quốc pḥng Việt Nam, tỵ nạn chính trị tại Hoa Kỳ từ ngày 08-4-2013. Ở đây, ông đă nhờ một viên chức cao cấp Hoa Kỳ trao cho chủ bút Tạp chí Foreign Policy Magazine một tập tài liệu tối mật liên quan đến quan hệ Việt Nam – Trung Quốc.
Tập tài liệu này xuất xứ từ anh vợ ông, là thiếu tướng chính ủy Tổng cục 2, thời trung tướng Nguyễn Chí Vịnh làm Tổng cục trưởng.
Tập tài liệu chép lại nguyên văn từ cuốn băng nhựa AKAI, mang bí số ML887 ghi âm những cuộc họp bí mật của các nhà lănh đạo Việt Nam: Nguyễn Văn Linh, Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh với các nhà lănh đạo Trung Quốc: Giang Trạch Dân, Lư Bằng, Lương Quang Liệt, Diệp Tiến Ninh, Dương Đắc Chí, Hứa Thế Hữu tại Thành Đô năm 1990.
Nội dung những cuộc họp bí mật ấy cho biết kế hoạch sáp nhập Việt Nam vào Trung Quốc dự kiến tổ chức qua ba giai đoạn:
  • Giai đoạn 1: 15/7/2020         Quốc gia tự trị
  • Giai đoạn 2: 5/7/2040         Quốc gia thuộc trị
  • Giai đoạn 3:   5/7/2060         Tỉnh Âu Lạc
Tỉnh trưởng vẫn là người Việt ,đặt dưới quyền lănh đạo của Tổng đốc Quảng Châu (Trung Quốc).
Sau khi sáp nhập ,tiếng Trung Quốc là ngôn ngữ chính, tiếng Việt là ngôn ngữ phụ.
Trong hội đàm, với lời lẽ bề trên, lănh đạo Trung Quốc, ban mật lệnh, giáo huấn, răn đe, dạy dỗ lănh đạo Việt Nam phải làm những ǵ suốt 70 năm, từng bước một: “Âm thầm, lặng lẽ, từ từ như tầm ăn dâu, khéo như dệt lụa Hàng Châu;êm như thảm nhung Thẩm Quyến. Sử dụng thể thức “Diễn biến ḥa b́nh”, làm cho người Việt Nam và dư luận quốc tế nh́n nhận rơ là Trung Quốc “không cướp nước Việt.” mà chính người Việt Nam tự ḿnh “dâng nước” và tự ư đồng hóa vào dân tộc Trung Hoa.
Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh th́ khấu đầu trước Đặng Tiểu B́nh “Nhờ Trung Quốc mà Đảng Cộng sản Việt Nam mới nắm được chính quyền, mới thắng được đế quốc Pháp và đế quốc Mỹ, diệt được bọn tư bản phản động. Công ơn Trung Quốc to lắm, bốn biển gộp lại cũng không bằng. Do thế, nhà nước Việt Nam đề nghị Trung Quốc bỏ qua hiểu lầm, xóa bỏ các bất đồng đă qua. Phía Việt Nam sẽ làm hết sức ḿnh để vun bồi t́nh hữu nghị lâu đời vốn sẵn có giữa hai đảng do Mao Chủ Tịch và Hồ Chủ tịch dày công xây dựng trong quá khứ. Việt Nam sẽ tuân thủ đề nghị của Trung Quốc là cho Việt Nam được hưởng ‘Quy chế tự trị trực thuộc chính quyền trung ương Bắc Kinh’ như Trung Quốc đă từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương, Quảng Tây”.
       Tôi sửng sốt, trăn trở, không tin ở sự xác thực của sự kiện này. Những vị lănh đạo nêu tên trên vốn là những người yêu nước trực tiếp tham gia góp phần chỉ đạo cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ, chống Tàu giành độc lập tự do. Lịch sử cận hiện đại Việt Nam là nối tiếp lịch sử 4000 năm, từ đời Hùng Vương ,đă từng đánh bại các cuộc xâm lược của các triều đại lịch sử Trung Quốc:
Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh. Ngày nay không thể nào có những người lănh đạo, v́ bất cứ lư do ǵ cúi đầu xin được làm một khu tự trị của Trung Quốc, bởi v́ như vậy là bán nước, phỉ báng ông cha, phản bội dân tộc.
Trước hiện tượng Trung Quốc cho xuất bản hai cuốn sách của Hồ Tuấn Hùng và Huỳnh Tâm đưa nhiều dẫn chứng rạch ṛi để khẳng định Chủ Tịch Hồ Chí Minh là người Đài Loan (Trung Quốc) đă lũng đọan tinh thần nhân dân ta, gây nên những nghi vấn rất tai hại, vậy mà hệ thống tuyên huấn- thông tin của ta vẫn coi như không có trách nhiệm ǵ!
Không thể im lặng một cách rất tội lỗi như vậy được nữa, tôi đề nghị các cơ quan thông tấn ,báo chí của Đảng ta, nhất là báo Nhân Dân – cơ quan trung ương của Đảng Cộng Sản Việt Nam ,tiếng nói của Đảng,Nhà nước và Nhân dân Việt Nam – hăy làm sáng tỏ vụ việc này và công khai cho nhân dân ta biết.
01/1/2015
Phạm Quế Dương
Khu tập thể 37 Lư Nam Đế – Hà Nội
ĐT: 6270002
Thứ hai, chiến lược CSVN là hoả mù quần chúng trong và ngoài nước. Ví dụ: Vụ ông Nguyễn Bá Thành

Số phận của Nguyễn Bá Thanh trong trận chiến quyền lực giữa phe Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Phú Trọng


: http://www.vanews.org/2015/01/so-phan-cua-nguyen-ba-thanh-trong-tran.html

Và bài viết của TS Nguyễn Hưng Quốc

Chân dung Quyền lực


Trong mấy tuần vừa qua, sự kiện thu hút sự chú ư của các cư dân mạng và những người quan tâm đến sinh hoạt chính  trị Việt Nam nói chung nhiều nhất có lẽ là sự xuất hiện của trang blog mang tên “Chân Dung Quyền Lực”. Trên mạng lưới internet, từ facebook đến blog, ở đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về Chân Dung Quyền Lực (CDQL). Ảnh hưởng của CDQL lớn đến độ nhà cầm quyền Việt Nam, hết người này đến người khác, phải lên tiếng cảnh cáo mọi người không được nói xấu giới lănh đạo, gây chia rẽ trong nội bộ đảng và làm suy yếu chế độ.

Giống trang Quan Làm Báo trước đây, nội dung chính của trang CDQL là nhằm vạch trần tệ nạn tham nhũng của giới lănh đạo Việt Nam. Tuy nhiên, trang CDQL khác trang Quan Làm Báo ở nhiều điểm.

Thứ nhất, nó chuyên nghiệp hơn. Trang Quan Làm Báo được tŕnh bày một cách khá nhếch nhác, cách hành văn cũng khá luộm thuộm. CDQL, ngược lại, có h́nh thức khá đẹp và đặc biệt, được viết với một văn phong rơ ràng mạch lạc, không khác một cán bộ tuyên huấn có tay nghề cao.

Thứ hai, về nội dung, Quan Làm Báo tập trung vào mâu thuẫn giữa chính quyền và nhóm “tài phiệt” tại Việt Nam; CDQL tập trung vào nạn tham nhũng của các thành viên trong Bộ chính trị, tức những người có quyền lực cao nhất nước.

Thứ ba, về sức thuyết phục, Quan Làm Báo rất ít có bằng chứng để hỗ trợ sự lên án của ḿnh, CDQL, ngược lại, nói đến đâu trưng bằng chứng ra đến đó. Các bằng chứng ấy bao gồm: giấy kê khai tài sản, nhà cửa với địa chỉ và h́nh ảnh rơ ràng, h́nh ảnh chụp với thân nhân hoặc bạn bè. Khó biết những bằng chứng ấy chính xác đến độ nào. Nhưng nó gợi lên ấn tượng là chúng có thật.

Thứ tư, về nguồn tin, cả Quan Làm Báo lẫn CDQL đều gợi ấn tượng là nó đến từ bên trong: Quan Làm Báo biết trước Bầu Kiên bị bắt; CDQL loan báo chính xác ngày giờ ông Nguyễn Bá Thanh được chở về Việt Nam, trong khi hầu hết giới chức tại Việt Nam, kể cả những người trong uỷ ban bảo vệ sức khoẻ của Trung ương cũng như giới lănh đạo tại Đà Nẵng đều mù tịt. Sự chính xác này khiến dư luận nói chung càng tin những ǵ được viết trên CDQL là những lời tố cáo từ trong nội bộ giới lănh đạo Việt Nam hiện nay. Hơn nữa, phần lớn các bài viết trên CDQL đều có h́nh ảnh cụ thể và rơ ràng của những người được đề cập. Ngoài gia đ́nh hoặc những giới chức có thẩm quyền lớn, ai có thể có những bức ảnh ấy?

Tất cả những đặc điểm vừa nêu đều dẫn đến một kết luận: Trang CDQL là nơi giới lănh đạo Việt Nam hiện nay dùng để tố giác và hạ uy tín của nhau trong cuộc chạy đua vào Bộ chính trị cũng như các chức vụ cáo nhất trong hệ thống đảng (Tổng bí thư) và nhà nước (Chủ tịch nước và Thủ tướng).

Nhưng kết luận ấy lại dẫn đến một nghi vấn khác: Ai là người đứng sau trang CDQL?

Để trả lời câu hỏi ấy, có thể phân tích nội dung trên trang CDQL.

Về đối tượng được đề cập, tính đến Chủ nhật 11 tháng 1 năm 2015, trên trang CDQL có khá nhiều người được mang ra mổ xẻ. Nhiều nhất là Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc 27 bài; Chủ tịch nước Trương Tấn Sang 20 bài, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng 18 bài, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng 8 bài, Trưởng ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh 7 bài (tất cả đều liên hệ đến t́nh trạng bệnh hoạn của ông), Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng 5 bài,  Bí thư Thành ủy Hà Nội Phạm Quang Nghị 4 bài, Bộ trưởng Bộ Quốc pḥng Phùng Quang Thanh và Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang, mỗi người  2 bài , Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải Đinh La Thăng, Thường trực Bí thư Trung ương đảng Lê Hồng Anh và Trưởng ban Tổ chức Trung ương đảng Tô Huy Rứa mỗi người một bài.

Về sự đánh giá, có thể chia thành hai nhóm. Một, nhóm bị đả kích kịch liệt, chủ yếu v́ tội tham nhũng hoặc bất tài, vô đức; và hai, nhóm được khen ngợi. Thật ra, cái gọi là được khen ngợi ấy không thể gọi được là nhóm bởi ở đó chỉ có một người duy nhất: Nguyễn Tấn Dũng. Nguyễn Tấn Dũng được khen là một “h́nh ảnh độc tôn” trên sân khấu chính trị Việt Nam, người đầy tài năng và quyền lực, hơn nữa, có triển vọng trở thành vị tổng thống đầu tiên của Việt Nam thời hậu cộng sản.

Nh́n vào nội dung như trên, người ta dễ có ấn tượng chính Nguyễn Tấn Dũng hoặc đàn em của Nguyễn Tấn Dũng đứng đằng sau trang CDQL. Thú thực, tôi không tin lắm. Thứ nhất, Nguyễn Tấn Dũng không vụng về đến độ ra tay một cách lộ liễu để ai cũng có thể thấy được như vậy. Ở cương vị của ông, ai cũng thấy, đó là điều cực kỳ nguy hiểm. Thứ hai, nếu là Nguyễn Tấn Dũng, đối tượng bị ông đả kích kịch liệt nhất sẽ là ba đối thủ nặng kư nhất trong guồng máy đảng và nhà nước: Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang và Nguyễn Sinh Hùng, những người ngang tầm và có khả năng giành giựt chiếc ghế Tổng bí thư mà dư luận đồn đoán là ông sẽ nhắm tới sau khi làm Thủ tướng hết hai nhiệm kỳ. Trên trang CDQL, cả ba người này đều bị phê phán gay gắt, nhưng đối tượng bị kết án nặng nề nhất lại là một người khác, hiện đang giữ chức phó Thủ tướng: Nguyễn Xuân Phúc. Cho dù Nguyễn Tấn Dũng đang có tham vọng ǵ trong kỳ đại hội đảng sang năm, Nguyễn Xuân Phúc cũng không phải là đối thủ của ông. Ông không cần phải ra tay như vậy. Cái giá phải trả quá lớn trong khi kết quả lại không được ǵ. Thứ ba, vấn đề được phanh phui nhiều nhất trong các bài viết đả kích từ Trương Tấn Sang đến Nguyễn Sinh Hùng, Phùng Quang Thanh và Nguyễn Xuân Phúc đều là vấn đề kinh tế với những khối tài sản kếch xù của họ cũng như của anh chị em hay con cháu họ. Tôi nghĩ đây là một đề tài mà Nguyễn Tấn Dũng không dại ǵ xới lên bởi nó sẽ gây tác dụng ngược: về phương diện này, có lẽ không ai trong guồng máy chính quyền Việt Nam có mức giàu có như ông và con cái của ông cả.

Vậy th́ là ai?

Tôi lóe ra ư nghĩ: Nguyễn Bá Thanh (hoặc đàn em của ông) chăng? Chỉ có Nguyễn Bá Thanh hoặc người của Nguyễn Bá Thanh mới biết rơ t́nh trạng bệnh hoạn của ông đến vậy. Chỉ có Nguyễn Bá Thanh hoặc người của Nguyễn Bá Thanh mới biết rơ các chi tiết liên quan đến lịch tŕnh chuyến về Việt Nam từ bệnh viện Mỹ của ông đến vậy. Chỉ có Nguyễn Bá Thanh hoặc người của Nguyễn Bá Thanh, Trưởng ban Nội chính Trung ương với chức năng t́m kiếm dấu vết tham nhũng, mới nắm rơ hồ sơ về gia sản của các cán bộ đến như vậy. Chỉ có Nguyễn Bá Thanh hoặc người của Nguyễn Bá Thanh mới căm ghét Nguyễn Xuân Phúc, hai người vốn là đồng hương nhưng lại là đối thủ với nhau trong một thời gian dài, đến như vậy. Và chỉ có Nguyễn Bá Thanh mới ra tay một cách khốc liệt như vậy v́, thật ra, ông không có ǵ để mất cả: Với t́nh trạng bệnh hoạn như vậy, nếu c̣n sống sót, sự nghiệp chính trị của ông coi như đă kết thúc, ông không hy vọng ǵ giữ được chiếc ghế trong Trung ương đảng, đừng nói ǵ là Bộ chính trị.

Dĩ nhiên, xin nhấn mạnh, đây là phỏng đoán. Chỉ là phỏng đoán.

Điều quan trọng hơn, bất kể người nào đứng sau trang CDQL và họ nhắm đến bất cứ một mục tiêu gì, những sự phanh phui về tệ nạn tham nhũng của những cán bộ lănh đạo cao nhất trong hệ thống đảng và nhà nước như vậy cũng là những tài liệu cực quư, lần đầu tiên dân chúng mới được biết một cách cụ thể. Trong trận đấu đá này, có người thắng kẻ bại, nhưng kẻ bại cuối cùng chắc chắn vẫn là đảng Cộng sản: Dưới mắt dân chúng, họ hiện nguyên h́nh là những tên tham nhũng vơ vét tài sản của đất nước để làm giàu cho bản thân và họ hàng.

Đó mới là điều đáng để chúng ta quan tâm.


Góp ư về chiến lược thâm độc hoả mù của đảng CSVN:

Thiển nghĩ, Bộ Chính Trị đảng CSVN tuy có nhiều khuynh hướng chính trị. Tuy nhiên có nhiều nhưng cũng chỉ là một. Đó là họ cùng tôn thờ chủ nghĩa cộng sản, định hướng xă hội, nhưng tất cả cùng chung một định hướng: Đó là tiếp tục duy chế độ độc tài cộng sản, tham vọng quyền lực, tham nhũng, ..., dưới sự lănh đạo tập thể của đảng CSVN,
dù phải bán nước cho TRC.

Tại sao bề ngoài lại có hiện tượng xung khắc giữa các cấp lănh đạo CSVN?

Phải chăng đó là kế hoạch vừa tung hoả mù cho giới truyền thông phe dân chủ, lại vừa hoả mù quần chúng rằng, không biết ai mà than trách hay tôn sùng?

Phải chăng v́ không giải mă được sự thật, nên đành thụ động. phó mặc cho toàn bộ đảng CSVN?

Phải chăng lật tẩy được âm mưu hoả mù về truyền thông của tập thể đảng CSVN sẽ giúp quần chúng năng động tinh thần yêu nước chống nạn Đại Hán và cùng nhau đứng dậy yêu cầu giải tán đảng CSVN, để thay thế một thể chế có nhân quyền và dân chủ tự do, độc lập từ ngoại bang?

3/. Hiện tượng quần chúng trong nước tri ân QLVNCH
 
 
2. Đài Đồng Nai CSVN tŕnh chiếu Phim tài liệu Hải Chiến Hoàng Sa của VNCH 1974

Đài Đồng Nai CSVN tŕnh chiếu Phim tài liệu Hải Chiến Hoàng Sa của VNCH 1974



3. HÔM NAY 19/1/2015 TẠI CHỢ TUYÊN NHƠN HUYỆN THẠNH HÓA TỈNH LONG AN. Chúng tôi là những thành viên của phong trào liên đới dân oan tranh đấu việt nam xuống đường biểu t́nh để tưởng niệm ghi nhơ công ơn 74 tử sỉ VNCH đă hi si để bảo vệ đăo hoàng sa VN

https://www.facebook.com/video.php?v=514235885386143&set=p.514235885386143&type=2&theater


4. Quan hệ b́nh đẳng với TQ chỉ là 'sáo ngữ'?
Tuyên bố nhấn mạnh quan hệ Việt - Trung phải dựa trên cơ sở 'b́nh đẳng, cùng có lợi' chỉ là một câu nói 'sáo ngữ' của Phó Thủ tướng, Ngoại trưởng Việt Nam trong dịp hai nước đánh dấu 65 năm thành lập bang giao chính thức, theo ư kiến của nhà quan sát từ trong nước.
Trao đổi với Bàn tṛn Trực tuyến (Hangout) cuối tuần của BBC hôm 18/01/2015, Tiến sỹ Phạm Chí Dũng, Chủ tịch Hội nhà báo Độc lập Việt Nam từ Sài G̣n cho rằng đă hơn một lần ông Phạm B́nh Minh sử dụng 'sáo ngữ' này, kể cả trong thời điểm vụ Giàn khoan HD-981 năm ngoái trên Biển Đông.
https://www.youtube.com/watch?v=VJwhpiHvrdQ


IV./ Niềm hy vọng cho dân tộc Việt Nam

Thứ nhất, chính sách ngoại giao và quân sự Thái B́nh Dương là cân bằng chiến lược giữa các quốc gia trong vùng

-01/21/15  Assistant Secretary of State for Political-Military Affairs Puneet Talwar Travels to Vietnam and Singapore; Office of the Spokesperson; Washington, DC


Thứ hai, phải chăng nếu quần chúng VN biết tạo chất xúc tác để kinh tế CSVN không lệ thuộc vào TRC, quân sự cân bằng với TRC, biết liên kết với Khối Tự do trong đó có HK, th́ may ra có thể có hiện tượng dưới đây

-Trần Trung Đạo: Trung Cộng sẽ đổ và bài học Latvia cho người Việt Nam « PHẠM TÂY SƠN



Trân trọng,

Trần Văn Thưởng ( 24/1/2015 )

Chiến Thuật và Chiến Lược
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 2
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 3
Tổ Chức, Lănh Đạo và Chiến Lược- Chiến Thuật Hành Động
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 5
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 6
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 7
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 8
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 9
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 10
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 11
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 12
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 13
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 14
Chiến Thuật và Chiến Lược Phần 15

generalhieu