Tướng Hiếu là một con người xuất chúng về nhiều mặt, nhưng lại rất b́nh dị. Từ khi gia nhập Trường Vơ Bị Liên Quân Đà Lạt cho đến khi lên đến Tướng Hai Sao, Tướng Hiếu luôn tự coi ḿnh trên hết là một quân nhân đơn thuần và không khi nào muốn được biệt đăi hơn một binh sĩ nhất: ăn cơm lính, sống chật vật với đồng lương lính, tự đánh bóng giầy, lau chùi cầu tiêu, nhà tắm, tự lái lấy xe, vv… Tư Lệnh Phó Quân Đoàn III Tướng Hiếu đến túc trực tại bộ chỉ huy mặt trận của Sư Đoàn 18. Hai anh em ngủ chung pḥng trên hai chiếc giường kê sát bên nhau. Tôi nhận thấy anh Hiếu rất ham đọc sách, lúc nào cũng mang theo hai ba cuốn sách Anh ngữ. Anh Hiếu cũng rất ḥa đồng cùng ăn chung cơm lính với chúng tôi gồm có cà pháo và cá mắm. Một buổi sáng nọ, tôi thấy khi một trung sĩ của tôi tính lấy giầy của anh Hiếu ra lau chùi th́ ảnh ngăn cản và giành lấy bàn chải tự ḿnh đánh giầy lấy. (Tướng Lê Minh Đảo) Lần duy nhất tôi được gặp Tướng Hiếu khi anh và một số sĩ quan tháp tùng đang chờ máy bay ở phi trường miền Cao Nguyên. Tôi lại chào anh và hỏi thăm, tay bắt mặt mừng v́ bao lâu mới được gặp người bạn tôi quư mến và ngưỡng mộ. V́ cấp bậc nhỏ hơn nên tôi "Thưa Thiếu Tướng" đàng hoàng, xưng hô cho đúng cách, nhưng anh gạt ngang: thôi "Toi - moi" đi cho tiện. Tôi đâu dám xưng hô sỗ sàng trước mặt các sĩ quan tháp tùng như vậy, nên vẫn một mực thưa, gửi làm anh cũng bật cười. (Đại Tá Đinh Văn Chung) Tôi rất mến phục Tướng Hiếu. Tướng Hiếu rất giỏi, có lẽ giỏi nhất trong hàng tướng lănh, nhưng lại rất khiêm tốn. Ngày tôi mới về nhậm chức chánh văn pḥng cho Tướng Toàn, Tướng Hiếu ghé vào văn pḥng thăm tôi. Tôi không ngồi đàng sau bàn giấy tiếp Tướng Hiếu. Chúng tôi ngồi tại ghế xa-lông và Tướng Hiếu không đối xử tôi như cấp tướng đối với cấp tá, mà như thể anh em. Tướng Hiếu nói về cuộc đời binh nghiệp, tài nói nhiều ngôn ngữ, các chuyến công du tại các nước ngoài ... Tướng Hiếu không tỏ vẻ tự tôn phô trương, trái lại trông chừng rất khiêm tốn khi nói về tài năng của ḿnh. Ai cũng biết Tướng Hiếu khiêm nhu. Nữ nhân viên tổng đài điện thoại Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn III, khen Tướng Hiếu luôn ăn nói rất ôn tồn, không khi nào to tiếng quát tháo trên đường giây điện thoại như hầu hết các cấp tướng tá khác những khi đường giây điện thoại không được thông thương như ư muốn, điều thường xảy ra trên hệ thống điện thoại quân đội. (Trung Tá Y Sĩ Lư Ngọc Dưỡng) Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh H́nh ảnh một ông tướng trẻ tuổi, đẹp trai nhưng lại ăn mặc xuề x̣a, tánh t́nh điềm đạm và b́nh dân vẫn c̣n ghi măi trong kư ức của tôi. (Đại Tá Nguyễn Khuyến) Một đêm nọ, Tướng Hiếu đi ṿng ṿng tới thăm trại lính, mon men lại gần một x̣ng bài xập xám. Một tay bài, không biết người đứng trong bóng tối cạnh ḿnh là vị Tư Lệnh, xua tay đuổi: "Ê mày! xéo đi chỗ khác chơi. Từ khi mày vác cái mặt mày tới đây, tao đâm ra xui xẻo quá." Tướng Hiếu vâng lời lẳng lặng tản đi chỗ khác chơi! (Một quân nhân kể lại cho bà Tướng Phạm Quốc Thuần) Sau buổi lễ bàn giao chức vụ Tư Lệnh Sư Đoàn 5 cho Đại Tá Lê Văn Hưng, tháng 6/1971, tôi rủ Tướng Hiếu đi nhậu cùng anh em Tướng Tá, có cả Tướng Lâm Quang Thơ, lúc đó là Tư Lệnh Sư Đoàn 18, Tướng Hiếu từ chối nói là có việc cần phải về trước để thu xếp. Ăn nhậu xong, tôi ra về. Khi tới Bến Cát, tôi thấy xe Tướng Hiếu đang đậu bên lề đường. Lại gần th́ thấy Tướng Hiếu và anh tài xế đang ngồi trên xe, mỗi người gặm một ổ bánh ḿ với một nải chuối chín trên tay! (Đại Tá Tạ Thanh Long) Trong tư cách Tổng Thư Kư Giám Sát Viện, tôi thường họp hàng tuần với Tướng Hiếu, Đặc Trách Viên Bài Trừ Tham Nhũng, v́ Phó Tổng Thống Hương không muốn hai cơ quan dẫm chân lên nhau trong việc điều tra các vụ tham nhũng trong chính quyền: những vụ nào Giám Sát Viện đă thụ lư th́ Phủ Phó Tổng Thống không muốn đụng tới và ngược lại. Trước khi Tướng Hiếu về làm với cụ Hương, tôi đă nghe danh, đặc biệt có nghe người kể một cảnh tượng khó tin sau đây: trong một cuộc hành quân vượt biên Cam Bốt, Tướng Hiếu, Tư Lệnh Sư Đoàn 5, đă cởi bỏ quân phục, chỉ c̣n mặc một cái áo thun và một chiếc quần đùi, nhảy xuống bùn đất, ra tay giúp sức quân lính lôi kéo một quân xa bị lún bùn. (Lê Đ́nh Lăm) Tôi có đứa con trai bị tử trận trong trận chiến Snoul, Thiếu Tá Trần Bá. Con dâu của tôi, và các bà vợ khác của các sĩ quan tử trận, trong đó có vợ Trung Đoàn Phó Trung Đoàn 8, kéo nhau đến Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 5 than khóc với Tướng Hiếu và Đại Tá Dzần. Các bà khóc lóc, níu kéo người, túm cổ áo, kéo vạt áo ra khỏi giây lưng quần, đánh đập vào ngực Tướng Hiếu. Tướng Hiếu đứng im chịu trận đến khi họ nguôi cơn thống khổ buông thả Tướng Hiếu ra. (Thiếu Tá Trần Liên) Tư Lệnh Sư Đoàn 22 Bộ Binh Tôi nhớ có một hôm, sau giờ làm việc, tài xế lái xe Jeep đưa ông về tư thất tại thị xă Qui Nhơn (Bộ Tư lệnh Sư đoàn 22 tại Bà Gi cách thị xă 10 cây số). Khi xe đến nửa đường, tướng Hiếu quay lại phía sau thấy một thùng sữa của Quân tiếp vụ. Ông hỏi tài xế: "Thùng sữa phía sau là của ai vậy chú?" Tài xế đáp: "Thưa Thiếu Tướng, bà bảo mua về cho các em dùng." Thiếu Tướng Hiếu trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Mỗi tháng quân tiếp vụ bán cho gia đ́nh chú được bao nhiêu hộp?" "Thưa Thiếu Tướng, một quân nhân mua được 6 hộp mỗi tháng." Thiếu Tướng Hiếu bảo: "Chú quay xe trở lại bộ tư lệnh sư đoàn và đem thùng sữa trả lại quân tiếp vụ và cho lấy 6 lon sữa thôi, v́ tôi cũng là một quân nhân như chú." (Đại Tá Trịnh Tiếu) Tướng Hiếu luôn dùng cơm trưa với anh em trong câu lạc bộ sĩ quan. Tôi thường ngồi chung bàn với ông. Một bữa cơm trưa nọ, tôi giật ḿnh tái xanh mặt khi bất thần nhận thấy một con ruồi chết nổi trong tô canh của ông. Sở dĩ tôi xanh mặt là v́ với tư cách là Tham Mưu Trưởng Sư Đoàn, tôi có phận sự quản trị nhóm đầu bếp. Tôi chưa biết xử trí ra sao th́ tôi hết sức ngạc nhiên chứng kiến một cảnh trí khác thường: Tướng Hiếu điềm nhiên lấy đũa gắp con ruồi chết đặt xuống bàn cạnh tô canh, rồi tiếp tục ăn tô canh như thường, không lấy một lời trách cứ hay la mắng! (Đại Tá Lê Khắc Lư) Năm 1966 tôi được Đại Tá Nguyễn Văn Hiếu, TL/SĐ/22BB (Bà Di, Qui Nhơn), gọi về làm SQ Báo Chí cho Đại Tá. Tôi làm việc với Đại Tá được khoảng một năm th́ thuyên chuyển về TVBQGVN Đàlạt. Về tính t́nh b́nh dị th́ tôi nhớ, có lần tôi đi bay với Tướng Hiếu về đến BTL/SĐ đă hơn một giờ trưa. Khi hai thầy tṛ đến câu lạc bộ th́ nhân viên ở đó báo là hết cơm và hết đồ ăn rồi. Tướng Hiếu gật gật đầu vui vẻ lên xe đi về BTL nằm nghỉ trưa. Khoảng nửa giờ sau, điện thoại kêu mời Th/T xuống ăn cơm. Th/T kêu tôi đi theo. Đến câu lạc bộ nhân viên dọn cơm với trứng vịt chiên và tí rau luộc. Hai thầy tṛ đang đói nên ăn rất ngon miệng. (Nguyễn Nho) Sinh Viên Sĩ Quan Anh em SVSQ cùng khóa tất cả đều mến anh Hiếu, v́ tánh t́nh ḥa nhă và rất khiêm nhượng của anh, mặc dầu anh là một thanh niên có văn hóa cao. (Nguyễn Văn Toàn) Nếu những việc nhỏ biểu lộ phần nào tính t́nh cá nhân, th́ tôi c̣n ghi nhớ một vài việc trong bao việc anh Hiếu làm trong thời gian huấn luyện. Thường xuyên cuối tuần đều có buổi thanh tra doanh trại, quân trang, quân dụng, vũ khí đạn dược của mỗi sinh viên sỹ quan. Sỹ quan thanh tra là Đại úy De Taine chỉ huy Sư Đoàn SVSQ. Trong một cuộc thanh tra, đôi giầy đinh của anh Hiếu đă được Đại úy De Taine lấy làm mẫu về cách lau chùi đánh bóng đúng mức. Thực ra th́ đôi giầy đinh của ai cũng được đánh bóng kỹ lưỡng bên trên, nhưng nếu xem dưới đế th́ hầu hết đôi nào cũng c̣n dính tư đất khô quanh chân đinh. Nhưng đôi giầy đinh của anh Hiếu th́ sạch tinh và bóng láng cả trên lẫn dưới! Trong cuộc thanh tra, cấp chỉ huy Trường cũng rất chú ư đến vấn đề sạch sẽ doanh trại và nhất là pḥng vệ sinh và tắm công cộng. Khi đến lượt toán anh Hiếu phụ trách th́ tôi thấy anh t́nh nguyện lănh việc nặng nhất, là lau sàn xi-măng với một bao tải lớn kẹp vào một cán gỗ h́nh chữ T. Dội nước, quét cọ rồi lau cho khô sàn. Trước giờ thanh tra có ai vào rửa tay làm văng nước ra sàn th́ anh lại lẳng lặng đi lau cho khô. Đối với bạn hữu thân hay sơ, anh Hiếu đều tỏ ra hiền ḥa kiên nhẫn. (Quan Minh Giàu) Nguyễn Văn Tín
|