Ư Tứ và Quan Tâm Đối Với Tha Nhân

Ngay tại Trường Vơ Bị Liên Quân Đà Lạt, các sinh viên sĩ quan đều cảm mến SVSQ Hiếu v́ tính t́nh hiền ḥa và sẵn sàng giúp đỡ mọi người, không phân biệt cấp bậc, tướng hay binh sĩ, giàu hay nghèo, giỏi hay dốt, tốt hay xấu. Tướng Hiếu có một ḷng độ lượng và nhẫn nại vô biên trước mọi cảnh huống. Tướng Hiếu luôn duy tŕ phong độ từ tốn khoan thai cho dù người đối tác có vụng về và chậm chạp đến mấy đi nữa. SVSQ Quan Minh Giàu đă cảm nghiệm tính nết đặc thù này của Tướng Hiếu khi được Tướng Hiếu tập cho lái xe máy dầu:

Đối với bạn hữu thân hay sơ, anh Hiếu đều tỏ ra hiền ḥa kiên nhẫn. Có một ngày nghỉ cuối tuần được xuất trại, anh Hiếu rủ tôi đi trại trà Entreray bằng xe máy dầu thuê ở ngoài phố Đàlạt. Thực t́nh tôi không biết cỡi xe máy dầu và đă có lần thử, bị té lộn nhào, nhưng nghe anh Hiếu rủ và hứa sẽ chỉ cách lái th́ tôi lại ham đi. Vậy chúng tôi đi thuê mỗi người một xe máy dầu Peugeot, cho nổ máy, anh Hiếu dặn ḍ cách sang số, vặn ga v...v... và anh chạy trước từ từ, tôi chạy theo sau. Dọc đường lên dốc tôi cũng làm chết máy mấy lần! Anh Hiếu chạy chậm lại ra dấu cho tôi lúc nào gài số hai, số ba, lúc nào xuống số một. Kể cũng vất vả, nhưng rồi cũng đến nơi và trở về b́nh yên. Suốt lộ tŕnh anh Hiếu tỏ ra vui vẻ b́nh tĩnh, không thấy anh tỏ thái độ phàn nàn sốt ruột về sự lúng túng của tôi.

Tính nét đặc biệt Thiếu Úy Nguyễn Ngọc Nhuận nhận xét khi ở chung pḥng với Trung Úy Hiếu tại khu sĩ quan độc thân tại Tổng Tham Mưu, Chợ Quán khoảng năm 1953 là, hiền lành, đức độ và nhă nhặn, đối với bạn bè hết sức giúp đỡ. (Đời Quân Ngũ, trang 59)

Tuy rất ư tứ nhận biết ngay ai cần đến sự giúp đỡ của ḿnh, nhưng Tướng Hiếu rất tế nhị không tỏ vẻ vồn vă xông bừa vào ra tay giúp đỡ, mà là nhẹ nhàng và dịu dàng khi giúp đỡ sao cho người mang ơn không phải bận tâm hay lấy làm khó chịu; đồng thời sự giúp đỡ của Tướng Hiếu luôn rất chừng mực, không hơn mà cũng không kém, thích hợp với từng hoàn cảnh một và rút lui biến dạng ngay tức khắc khi người đang tiếp nhận sự nâng đỡ có thể tự lực cánh sinh và không cần đến ḿnh nữa. Tướng Hiếu có sự nhẫn nại của một người mẹ đối với sự vụng về của một đứa con sơ sinh, hay của một nhân viên chuyên môn dạy dỗ trẻ tật nguyền tâm trí khờ dại.

Trong khi thống lĩnh một đại đơn vị, Tướng Hiếu vẫn để tâm lo lắng đến chén cơm và manh áo của từng quân nhân, cũng như từng gia đ́nh vợ con của họ. Tướng Hiếu quan niệm rằng muốn cho chiến binh rảnh tay đánh giặc, họ phải an tâm biết là vợ con họ được Sư Đoàn lo cho đầy đủ ở hậu phương, từ việc sinh đẻ, thuốc men, bác sĩ, học hành và huấn nghệ. Trung Tá Nguyễn Anh Tôn, từng phục vụ duới quyền Tướng Hiếu trong chức vụ tùy viên báo chí Sư Đoàn 22, kể:

Ông rất quan tâm và thương lo cho binh sĩ. Tôi thường được tháp tùng cố Trung Tướng đi thị sát các cuộc hành quân. Một hôm, ông bay thị sát cuộc hành quân hỗn hợp Việt-Mỹ vùng rừng núi phía tây đèo B́nh Đê, ranh giới hai tỉnh B́nh Định và Quảng Ngăi. Trực thăng Ông đáp xuống thăm một đại đội thuộc tiểu đoàn 4/40 đang lục soát tại một ngọn đồi. Sau khi bắt tay và hỏi thăm Trung Úy ĐĐT về t́nh h́nh trong vùng, Ông đă tiến gần một binh sĩ đang bố trí gần đó và hỏi thăm chú lính. Sau khi hỏi thăm sức khỏe, Ông lại hỏi thêm: Trưa nay chú ăn ǵ? Chú lính bèn móc trong ba lô một vắt cơm và một hộp muối đậu phụng. Rồi Ông quay lại nói với Thiếu Úy Long, sĩ quan tùy viên: Về nhắc tôi việc lương khô. Sau khi về BTL, Ông đă chỉ thị cho pḥng tư việc cung cấp lương khô cho các đơn vị hành quân.

Có một lần tôi tháp tùng cố Trung Tướng Hiếu tới thăm viếng Tiểu Đoàn 4/40 tại hậu cứ. Tại đơn vị đó có một Trung Sĩ tên Thiên gốc người Quảng Nam với vóc dáng to lớn có một bàn chân khổng lồ, không có đôi giày nào do quân nhu cung cấp vừa chân ông. Thành thử ông luôn mang dép lẹp xẹp không giống ai. Không hiểu sao cố Trung Tướng Hiếu biết được chuyện này, khi vừa tới trại là ông cho gọi viên Trung Sĩ đó tới để thăm hỏi, rồi ông ra lệnh trích tiền quỹ ra chợ trời mua riêng cho ông ta một đôi giày cỡ lớn dành cho quân lính Mỹ. Từ đó viên Thượng Sĩ hiên ngang đi lại v́ cảm thấy ḿnh là lính từ đầu đến chân!

Cố Trung Tướng cũng rất chú tâm đến đời sống gia đ́nh vợ con binh sĩ. Khi Ông thấy là chưa có ngân khoản xây khu gia binh cho vợ con binh sĩ, Ông đă phối hợp với cố vấn Mỹ, xin các đơn vị Mỹ đồn trú trong vùng yểm trợ vật liệu xây dựng để xây cất các khu gia binh cho gia đ́nh binh sĩ SĐ 22 BB.

Một khu gia binh cho binh sĩ thuộc Trung Đoàn 40 BB được xây cất tại khu vực đồi Đệ-Đức, phía bắc Bồng Sơn, quận Hoài Nhơn, B́nh Định, có hàng trăm căn hộ, có nhà bếp, nhà ăn, pḥng vệ sinh riêng và có hệ thống nước đầy đủ. Một khu gia binh khác cho gia đ́nh binh sĩ thuộc Trung Đoàn 41 BB được xây dựng tại Phù-Mỹ, cũng có hàng trăm căn hộ tương tự như khu gia binh thuộc Trung Đoàn 40. Tại Tuy-Ḥa, Phú-Yên, một khu gia binh cho gia đ́nh binh sĩ thuộc Trung Đoàn 47 BB.

Riêng tại BTLSĐ, Ông đă chỉ thị Tiểu Đoàn 22 Công Binh xây cất một ngôi trường Tiểu học đủ các lớp. Ông cũng chỉ thị cho Khối Chiến Tranh Chính Trị phối hợp với Ty Tiểu Học tỉnh B́nh-Định để xin cung cấp cô và thầy giáo về dạy cho các con em binh sĩ.

Một trạm xá và nhà Hộ-Sinh dành cho gia đ́nh binh sĩ được xây cất khang trang. Tiểu đoàn 22 Quân Y cung cấp các bác sĩ, y tá và thuốc men để săn sóc sức khoẻ và sinh nở cho vợ con binh sĩ.

Ngoài ra, ông cũng cho xây cất một pḥng huấn nghệ. Nhiều lớp học dạy cắt may, huấn luyện cho vợ con binh sĩ để tạo thêm công ăn việc làm cho họ.

Cố Trung Tướng thường ăn cơm chung với các thuộc viên của ông. Trong một bữa cơm, Ông nói là muốn nâng cao tinh thần chiến đấu của một chiến binh, nhất thiết cần phải đáp ứng hai nhu cầu: một là cung cấp súng ống đầy đủ cho binh sĩ; hai là tạo cho vợ con binh sĩ một đời sống ấm no.

Tướng Hiếu coi trọng sinh mạng của binh lính và sĩ quan thuộc cấp hơn cả sinh mạng ḿnh. Trong trận lui binh của Chiến Đoàn 8 tại Snoul, v́ hỏa lực pḥng không địch quá mạnh, khi phải bay tới căn cứ dă chiến của chiến đoàn để trực tiếp ra chỉ thị lui binh, thay v́ được tháp tùng bởi ban tham mưu gồm các trưởng pḥng 2, 3, 4 và 5 như thông lệ, Tướng Hiếu đă để mọi người ở lại hậu cứ và đơn phương leo lên trực thăng xông vào chiến trận với phi hành đoàn.

Tướng Hiếu không những chú ư đến nhu cầu của các người làm việc trực tiếp dưới quyền ḿnh, mà c̣n gián tiếp để ư giúp đỡ những người cậy nhờ đến sự trung gian của các thuộc viên ḿnh, như trong trường hợp của ba ví dụ điển h́nh sau đây.

Trung Tá Nghiêm Kế kể là khi ông phục vụ dưới quyền Đại Tá Hiếu, Tư Lệnh Sư Đoàn 22 Bộ Binh, trong tư cách chỉ huy trưởng đơn vị công binh, ông có một người anh thuộc binh chủng thiết giáp. Gia đ́nh ông rất lo lắng cho sinh mạng của ông anh này, v́ đơn vị thiết giáp của ông thường xông xáo tiến vào các làng mạc truy kích địch và rất dễ bị hỏa tiễn B.40 bắn cháy. Gia đ́nh ông nhờ ông cậy nhờ ông xin Tướng Hiếu giúp đưa ông anh ra khỏi ngành tác chiến và đưa về làm việc tại hậu cứ. Trung Tá Nghiêm rất là ngại ngùng mở miệng xin xỏ với Tướng Hiếu. Nhưng ông rất đỗi ngạc nhiên khi sự việc xảy ra một cách rất là đơn giản. Tướng Hiếu chỉ hỏi ông anh phục vụ trong ngành tác chiến bao lâu. Khi được trả lời là sáu năm, Tướng Hiếu liền gửi thư về Bộ Tổng Tham Mưu đề nghị cho đương sự được thuyên chuyển về làm việc tại một đơn vị ở hậu cứ, và lời thỉnh nguyện này được chấp thuận cách dễ dàng và mau chóng.

Đại Úy Ái kể khi anh mới ra trường Vơ Bị Thủ Đức, anh được ông bố, từng là một đại tá làm việc thân cận với Đại Tá Hiếu ở Quân Đoàn II những năm 1964-1965, gửi gấm cho Tướng Hiếu, khi Tướng Hiếu nắm chức Tư Lệnh Phó Hành Quân Quân Đoàn III. Tướng Hiệu gọi anh đến và nói: “Cháu chịu khó phục vụ tại một đơn vị tác chiến trong thời gian sáu tháng. Sau đó, chú sẽ can thiệp giúp đưa cháu về làm việc tại trung tâm hành quân.” Và sự thể đă xảy ra theo đúng lời hứa của Tướng Hiếu.

Đại Úy Ái cũng kể thêm là khi Bộ Tư Lệnh Tiền Phương Quân Đoàn III của Tướng Nguyễn Vĩnh Nghi đă bị Cộng Quân đánh tan ở Phan Rang, anh đang phục vụ tại Trung Tâm Hành Quân Quân Đoàn III tại Biên Ḥa. Một người bạn, Thiếu Tá Hùng, gọi máy xin gửi trực thăng ra cứu vớt anh, v́ đó là phương tiện duy nhất để thoát thân. Đại Úy Ái không t́m ra đâu một chiếc trực thăng. Anh đánh liều vào gặp Tướng Hiếu tại văn pḥng bày tỏ sự t́nh. Không ngờ Tướng Hiếu bảo anh lấy ngay trực thăng riêng của ḿnh bay ra cứu vớt bạn!

Nguyễn Văn Tín
04 tháng 10 năm 2005

general hieu