Oakland ngày 24 tháng giêng 1998.

Ông Hướng thân mến,

Hôm nay tới thăm Mai và B́nh ở Oakland, và được biết địa chỉ của Ông, tôi vội biên mấy ḍng tâm sự. Không bao giờ tôi quên được những ngày - trúng vào năm 1950 - tôi vất vả xin Pháp cấp cho tôi và một số nam nữ tu sĩ khác passport đi Mỹ và Pháp mà không được. Vào Sàig̣n th́ các văn pḥng (thủ tướng Tâm) không làm việc, ra Hànội th́ Pháp nói sắp nhượng quyền cho VN nên không cấp giấy tờ cho ai nữa... Chính lúc đó, may sao Ông từ Hương Cảng về và tôi được cụ Phúc giới thiệu, và chỉ trong một buổi sáng, dệp passports được Ông đóng dấu ngay!!

Sau đó cả đoàn chúng tôi kẻ th́ đi Hoa Kỳ, người th́ sang Âu Châu. Đó là đợt đầu tiên người Việt Nam được giải phóng ra khỏi sự kèm cặp. Có phải là một hiện tượng lịch sử?!

Thế rồi đang khi chờ đợi lên máy bay, tôi đem cậu Tín ngồi sau port bagage ở xe đạp chạy ṿng khắp Hànội!

Tôi c̣n nhơ hồi đó máy bay Air France là một chiếc DC 4 chạy cánh quạt. Tôi phải đáp xuống Calcutta, Karachi, Bahreim, Cairo, Roma mới tới Paris được sau 2 ngày 3 đêm. Đến kinh đô ánh sáng th́ chân tay ră rời, được Air France thuê buồng trọ thăm thú đô thành 2, 3 ngày rồi mới lên máy bay đi Shanon (Ireland), Gander (New Foundland) Boston. Sau cùng mới đáp xuống Idlewild (Kennedy Airport bây giờ).

Tôi kể chuyện cũ rành rơi như thế là để chứng minh tôi luôn nhớ cơ hội tôi được Ông "Giám Đốc Công An" kư passport cho tôi và các bằng hữu của tôi.

Tuy niên kỷ kém Ông nhiều nhưng nay tôi được bước sang tuổi 78. Tôi vẫn c̣n phục vụ giáo hội ở một mức cầm chừng: chủ nhật làm hai lễ. một Anh ngữ, một Việt ngữ tại một thôn hẻo lánh Texas bên bờ Mexico gulf ở Seadrift. Thổ sản là ṣ, cá, tôm, và nhất là ghẹ blue crap. Có bao giờ Ông đến Houston? Tôi sẽ đón về chốn góc bể chân trời ấy để mời Ông thưởng thức hải sản (lái xe gần 3 giờ từ Houston).

Năm mới sắp đến, tôi xin chúc Ông và các người thân một tân niên tốt đẹp được Chúa Kitô và Mẹ Maria chúc phúc.

Người cũ: L.m. Antôn Trần Văn Kiệm

generalhieu