12.

Virginia, ngày 26/09/1999.

{tạp ghi những cú điện đàm với Tướng Lữ Mộng Lan}

Tôi gặp anh Hiếu lần đầu tiên tại phi trường Cam Ly khi chúng tôi nhập ngũ. Anh từ Hà Nội vào, c̣n tôi th́ từ Huế vào. Hồi đó giao thông khó khăn nên những người Bắc, Trung, Nam không có mấy dịp gặp gỡ nhau. Việc thành lập Trường Vơ Bị Đà Lạt đă tạo cho các thanh niên Trung, Nam, Bắc có cơ hội ḥa đồng với nhau. Tôi để ư tới anh Hiếu, v́ anh nói tiếng Việt lơ lớ như tây con, nghe rất là lạ tai. Tôi có cảm t́nh ngay với anh v́ nhận thấy anh rất ḥa nhă và khiêm nhượng.

Anh Hiếu học rất giỏi. Trong kỳ thi cuối khóa, đề thi gồm có 80 câu hỏi toán hóc búa. Ai nấy đều ngồi cắn bút, duy có anh Hiếu là phăng phăng giải các bài toán như chơi. Anh cũng rất giỏi về mọi môn điền kinh, nhất là môn chạy nước rút. Cuối tuần lễ trước ngày măn khóa, anh em Sinh Viên Sĩ Quan đi dạo phố Đà Lạt đều bị mắc mưa. Anh Hiếu bị cảm lạnh ho sặc sụa liên hồi không dứt. Vậy mà anh vẫn tham dự vào phần chung kết của môn chạy 100 thước. Khi về tới đích, anh ngă lan ra bất tỉnh, phải dùng băng ca trở anh vào bệnh xá. Anh mắc bệnh lao v́ vụ này.

Sau khi tốt nghiệp, tôi được bổ nhiệm vào đơn vị đóng quân ở Quảng Trị và liên tiếp tham dự vào nhiều cuộc hành quân lớn. Sau khi được thăng cấp Đại Úy, tôi được cử về Hà Nội theo học lớp Tham Mưu. Tôi liền tới gặp anh Hiếu, lúc đó đang dưỡng bệnh lao ở nhà thương Lanessan. Anh em rủ nhau ra một quán ăn ở hàng Đào hàn huyên. Anh Hiếu lắng nghe tôi say sưa kể những chiến công của tôi một cách thèm thuồng và thiểu năo than thở:"Moa bây giờ đă là một phế nhân, không biết cuộc đời ḿnh sau này sẽ ra sao?"

Bẵng đi một thời gian lâu, khi anh em gặp lại nhau th́ lúc đó anh Hiếu đă là Đại Tá Tham Mưu Trưởng Quân Đoàn 2 ở Pleiku. C̣n tôi th́ vừa bị Tướng Đỗ Cao Trí cách chức Sư Đoàn Trưởng đưa về làm Tư Lệnh Phó Quân Đoàn 2. Mỗi sáng thư hai, Quân Đoàn 2 cử lễ chào quốc kỳ. Mọi quân nhân phải nghiêm trang sắp hàng ngũ chỉnh tề cử hành lễ thượng kỳ. Thành thử sáng thứ hai, sau ngày tôi tới Pleiku, tôi ra sân cờ đứng chung hàng với ban Tham Mưu Quân Đoàn. Tướng Đỗ Cao Tri thường để cho Đại Tá Tham Mưu Trưởng thay ḿnh chủ tọa nghi lễ này. Tôi thấy anh Hiếu oai nghi tiến tới vị trí chủ tọa. Bỗng nhiên anh giơ tay ra lệnh khoan cử hành nghi lễ, rồi tiến thẳng tới chỗ tôi đứng và nói: "Như vậy coi đâu có được, xin mời anh lên chủ tọa cho."

Khi anh em gặp nhau lại là khi tôi được bổ nhiệm Tư Lệnh Quân Đoàn 2 thay Tướng Vĩnh Lộc vào tháng 3/1968. Khi đó anh Hiếu là Tư Lệnh Sư Đoàn 22.

Đến tháng 9/1968 th́ anh Hiếu được Tướng Đỗ Cao Trí gọi về làm Tư Lệnh Sư Đoàn 5. Sau đó anh em mất hẳn liên lạc với nhau. Măi cho đến vài ngày trước khi anh Hiếu bị thảm sát, tôi mới lại có dịp gặp mặt anh, lúc đó anh là Tư Lệnh Phó Quân Đoàn 3, trong dịp tôi cùng đi với một phái đoàn quân sự cao cấp tới Quân Đoàn 3 nghe thuyết tŕnh về t́nh h́nh quân sự. Lúc đó tôi là Chỉ Huy Trưởng Đại Học Quốc Pḥng.

Lữ Mộng Lan

generalhieu