Đại Tá Trịnh Bảo Chương

- Sinh tháng 11 năm 1934 tại Châu Đốc

- Nhập ngũ ngày 11-10-1952

- Xuất thân khóa 8 trường sĩ quan Võ Bị Đà Lạt

- Cựu Trưởng Pḥng 2 TTM


Tôi gặp Đại tá Trịnh Bảo Chương nhiều lần để tŕnh bày những tin tức quan trọng. Ông rất hiền lành, sống trong trại Gia binh Quân báo, trong căn nhà không có ǵ đặc biệt, song có vẽ khang trang hơn nhà của các hạ sĩ quan. Nghe nói là nhờ sự giúp đỡ của một người bạn cùng là dân Pḥng 2 ở Quân khu IV nay là Phụ tá Đặc biệt Bộ Tư lịnh CSQG. Nhắc đến nhị vị huynh trưởng trong phần cuối bài viết “Chết v́ Danh dự Dân tộc, Đất nước tất phải hồi sinh”, tôi muốn nói lên ḷng kính trọng đối với tài năng, đức độ và trong sạch của Đại tá Trịnh Bảo Chương -cựu trưởng pḥng 2 và Đại tá Lê Đ́nh Luân -cựu Chỉ huy Trưởng Đơn vị 101 Pḥng 2 Bộ TTM/QLVNCH. Nhị vị niên trưởng đă tận tụy trong vai tṛ chỉ huy anh em. Nhị vị đă cùng chia sẻ đắng cay với thuộc cấp trong lao tù, anh em càng kính phục. Kính chúc nhị vị niên trưởng luôn mạnh khoẻ, vui với đời, sống thọ để chứng kiến ngày đất nước hồi sinh, hoa tự do dân chủ nở rộ trên quê hương.

Lê Quế Lâm

(Nguồn thông luận)


Bài 19 : Đại Tá Chương, một tấm ḷng vàng

Viết về Đại Tá Chương (Trịnh Bảo Chương?), Phó Trưởng pḥng 2/Bộ Tổng Tham Mưu/VNCH như một lời tri ân tấm ḷng vàng của anh (tác giả tư gọi là anh) trong ngục tù CS.
Thời gian biết anh Chương lúc nào tôi không nhớ rơ,chỉ nhớ khi c̣n ở Nam Hà v́ lúc đó c̣n khoảng trên dưới 200 người nên trại nhốt chúng tôi cùng một láng,do vậy tôi mới có dịp đến với anh Chương sau những buổi chiều lao động . Có lần t́nh cờ đến thăm anh đúng buổi cơm chiều, thấy anh ngồi ăn một ḿnh với 1 củ khoai ḿ và ít cơm, c̣n các đàn anh khác th́ từng nhóm 3 hay 5 người ăn chung với nhau bằng đồ ăn thăm nuôi: tí thịt, tí khô hay ḿ gói.Tôi quá ngac nhiên muốn hỏi nhưng sợ chạm tự ái nên phải nói ḷng ṿng nhằm gián tiếp vào câu hỏi “v́ sao anh ngồi cu ky một ḿnh ?”
QML: Bên tụi tôi th́ con D́ Phước đông c̣n bên nầy đâu có ai là con D́ Phước hén anh Chương ? Bằng cách nầy hay cách khác ai cũng đều có thăm nuối, rất mừng cho đàn anh .
Anh Chương : Không đâu c̣n một số ít người “cu ky” trong đó có tôi, thật ra các anh có kêu tôi ăn chung tại tôi không thích thôi, cái đáng buồn là từ ngày bà xă qua Mỹ (30 tháng 4) tới giờ không có tin tức ǵ hết, rất buồn, c̣n vợ con bạn bè tôi th́ từ Mỹ về vào tận đây thăm họ, họ thật diễm phúc. Tôi có nhắn người nhà cố liên lạc nhưng chưa kết quả.
Thấy vô t́nh khơi dậy đúng niềm đau anh Chương nên tôi chuyển hướng khác rồi chào tạm biệt.
Sáu tháng sau, lần đầu tiên anh Chương đươc thăm nuối “ké” với bà xă bạn ḿnh, khi gánh một gánh quà nặng trỉu vào trại với nét mặt hớn hở, tôi rất vui v́ nắng hạn quá lâu, nay trời đổ mưa cho hoa lá xanh tươi. Vài ngày sau đó anh Chương kêu tôi qua để chia sẻ niềm vui nhất trong đời đă chờ đợi 14 năm trường trong ngục thất.
Anh Chương: Báo tin vui là bà xă tôi vẫn c̣n mạnh khoẻ và đi nấu ăn cho nhà hàng, lo cho 7 đứa con ăn học, có đứa sắp tốt nghiệp đại học, tương lai không xa thu nhập gia đ́nh có khá hơn.Ngày xưa (30/4) Trung Tá Hoàn tự tử v́ biết là ḿnh vĩnh viễn xa vợ với đàn con nhỏ 7 đứa bên Mỹ (Lúc đó Mỹ cấm vận 100% nên khi không liên lạc đươc gia đ́nh) tôi bi ám ảnh trong cơn ác mộng suốt mười mấy năm trường, giờ th́ an tâm biết gia đ́nh êm ấm và lúc nào cũng hướng về VN đợi thoát ngục tù trở về với mái ấm gia đ́nh.
QML: Tất cả anh em chúng ta mỗi người ai cũng có tâm sự đầy nước mắt, nhưng tâm sự anh trên cả nước mắt, một mảnh đời cay đắng, một tâm sự gần như vô vọng nhưng cuối cùng gặp đươc chiếc phao “gia đ́nh” cố bám hy vọng.
Anh Chương : Thực ra khi đến đất Mỹ, nhờ sự hổ trợ bạn bè nên bà xă tôi vượt qua tất cả khó khăn, dốc hết sức ḿnh cho đàn con nheo nhóc và gởi ḍng máu ấm để cứu lấy tôi trong 8 năm qua nhưng “đường trần c̣n vương nặng tiền kiếp oan khiên” nên quà không đến!

(Nguồn đường xuống địa ngục)