Đại Tá Tôn Thất Đông

Ngày thứ sáu 26 tháng 7 vừa qua tại thành phố Boston, Hoa Kỳ, chúng tôi đă hưởng được cái hạnh phúc thứ hai mà c̣n hơn cả ngộ cố tri nữa v́ gặp lại vị chỉ huy cũ và người bạn thân t́nh thời xa xưa của một thành phố quê mùa chân phương ở giữa chừng miền Tây mang tên là Vĩnh B́nh.

Ngược ḍng thời gian vào những tháng đầu năm 1968, giữa lúc toàn thể miền Nam c̣n đang lo hàn gắn lại những đau thương, c̣n đang lo tái thiết những hoang tàn đổ nát sau cái gọi là tổng công kích Mậu Thân của Việt Cộng. Lúc đó tôi đang là Phó Quận Trưởng quận Tiểu Cần tỉnh Vĩnh B́nh th́ một hôm Đại Tá Tỉnh Trưởng Tôn Thất Đông phone nói chuyện với Thiếu Tá Lâm văn Biên quận trưởng Tiểu Cần cũng là người đồng hương Mỹ Tho với tôi bảo tôi về tŕnh diện gấp. Tôi hỏi Thiếu Tá Biên là không biết có chuyện lành dữ ǵ mà Đại Tá Đông muốn gặp tôi liền.Thiếu tá Biên với kinh nghiệm của hơn 6 năm làm quận trưởng đă nói rằng “tôi nghĩ đây là tin tốt cho anh, chắc ổng muốn kéo anh về tỉnh”.

Đại Tá Đông dáng người to lớn, ngậm pipe, tiếng nói rổn rảng. Ông là tham mưu trưởng SĐ9 trước khi đáo nhậm Vĩnh B́nh. Ông nói liền với tôi ngay khi gặp gỡ:

“Tôi đă coi hồ sơ các đốc sự phục vụ ở quận và tôi quyết định chọn anh về làm Chánh Văn Pḥng cho tôi. Anh thấy thế nào?”

Mừng quá đi thôi chứ c̣n thấy ǵ nữa Đại Tá .Từ đó cuộc đời hoạn lộ của tôi có cơ hội thăng tiến. Sau đó Đại Tá Đông đắc cử dân biểu Quốc Hội nhiệm kỳ hai và tôi đă không c̣n gặp ông kể từ đó .

(...)

Sau cùng rồi giây phút mong đợi cũng tới, khi xe vừa ngừng trước nhà th́ cô dược sĩ Nga con gái thứ của Đại Tá Đông là người chạy ra ngoài đón chúng tôi. Vừa bước vào nhà, thấy có ông bà Đại Tá và Tuấn em kế Nga. Sau khi chào hỏi, tôi bước tới ôm chặt Đại Tá Đông trong nỗi vui buồn mừng mừng tuổi tuổi. Sau cuộc quốc phá gia vong, chia ly tan tác của trận đại hồng thủy ngày 30 tháng Tư đen nhận ch́m cả miền Nam, làm sao có thể ngờ được ba thầy tṛ tôi gặp lại nhau trên một nơi cách xa quê hương hơn hơn nửa vóng trái đất. H́nh ảnh một cấp chỉ huy tài ba tận tụy hết ḷng v́ nước, không hề màng chuyện lợi danh với hai thuộc cấp một hành chánh một quân sự cũng nhiệt t́nh lư tưởng tại tỉnh Vĩnh B́nh gần 45 năm trước bỗng vụt hiện về trong tâm tưởng. Tôi vừa ôm ông thầy vừa xúc động nghẹn ngào nói:

-Đại tá, giấc mơ em hôm ay đă thành sự thực là gặp được Đại Tá, người mà em kính mến nhất trong cuộc đời công chức của em Đại tá Đông cũng bồi hồi nói:

- Gặp lại anh và Phương tôi rất mừng vui hạnh phúc.

Đại tá Đông rất ốm so với ngày trước. Ông đă 87 tuổi c̣n ǵ. Ông bị Cộng Sản giam cầm đày đọa trong trại tù cải tạo Cộng Sản ở miền Bắc trong 14 năm v́ vừa là tỉnh trưởng vừa là dân biểu Quốc Hội. Cả hai chức vụ đều có “tội ác với nhân dân”. Có lẽ thời gian bị hành hạ khủng bố trong trại tù quá lâu và hơn nữa khi qua Mỹ theo diện HO, Đại Tá Đông quá nhiều ưu tư trăn trở cho vận nước nên giờ đây, ông có hơi bị lảng trí một chút. Vừa ăn chúng tôi vừa nhắc lại chuyện xưa Vĩnh B́nh với tất cả niềm say mê bất tận. Nào là chuyện Đại Tá Đông có khi bận suốt ngày hành quân về tới tư dinh đă 10,11 giờ khuya và tôi phải vào tường tŕnh công việc với ông(mà không có tiền overtime),nào là chuyện xe jeep Phương bị trúng ḿn Việt Cộng, 5 cán bộ tùy tùng chết hết chỉ có Phương ngồi ghế tài xế là người sống sót duy nhất.

Đặc biệt là thường khi Phương luôn ngồi ghế trưởng xa cho tài xế lái nhưng cái hôm bị nạn không hiểu có phải do Trời Phật xui khiến không mà Phương lại dành lái xe để thoát nạn trong miracle. Ngay sau đó tôi có chạy tới hiện trường th́ thấy thân chiếc xe bị cuốn tṛn gọi trọn người Phương trong đó, toán cấp cứu phải cưa xe ra để trực thăng khẩn cấp đưa Phương qua quân y viện Cần Thơ và được cứu sống. Đúng là số mạng.

Đại Tá Đông ngoài khả năng và tinh thần phục vụ cao độ, ông c̣n là một người rất mẫu mực qui cũ mà nhiều người nói là khó tánh nhưng Phương và tôi đă làm việc với ông suốt hai năm trong t́nh thần cảm thông chia sẻ và dấn thân.

Trong câu chuyện, chúng tôi cũng nhắc lại những chiến công hiển hách của Đại Tá dẹp tan đám tàn quân Việt Cộng c̣n ẩn nấp quấy phá thành phố Trà Vinh sau cuộc chiến Tết Mậu Thân ngay khi ông vừa nhậm chức.

Nguồn: Kỷ niệm một chuyến đi gặp lại xếp cũ