Trong văn pḥng làm việc của tôi nhờ hệ thống dây điện ngầm nên vẫn có điện sáng, Đại Tá Phan quang Phúc cũng tới gặp tôi, hai anh em ngồi chịu trận để chờ trời sáng, mỗi lần nghe tiếng nổ và rung nhẹ của hàng loạt pháo bắn đi từ xa vang lại là chúng tôi lại nh́n nhau hồi hộp để chờ những tiếng nổ xé trời làm rung chuyển mặt đất của những loạt đạn đến v́ chẳng biết chúng sẽ rơi vào đâu. Đại Tá Phúc than phiền: “Đúng là anh em ḿnh đang nằm trong cái rọ!”, c̣n tôi th́ vẫn mang một triết lư trong thời chiến là sau khi đă thực thi những biện pháp an toàn th́ đạn nó né ḿnh, nếu chẳng may ḿnh lănh đủ th́ cũng không c̣n th́ giờ để mà ân hận. Tôi rất ưa thích bản tính bộc trực tiêu biểu cho người miền Nam của Đại Tá Phúc, chúng tôi đă quen biết nhau từ hồi cùng phục vụ tại PĐ1QS từ năm 1956 , chúng tôi thường gọi anh là Phúc “Gogo”, v́ anh có một chiếc xe scooter do trúng số độc đắc, hiệu Gogo rất ít thấy trên thị trường, và cũng để phân biệt anh với những anh Phúc khác trong KQ như Phúc Philippe, Phúc De La Roquette, Phúc vẹo.. .anh c̣n một biệt danh nữa mà chỉ những bạn thật thân quen mới dám gọi là” Phúc hạt mít”, bởi lẽ thân h́nh anh tṛn trịa như hạt mít, nhưng tên gọi thân thương nhất mà anh em vẫn thường gọi anh là anh Năm Phúc hay là anh Năm. Gia đ́nh anh đă được di tản từ tuần trước, nhưng với cương vị TLP Sư đoàn 2 KQ anh đă ở lại đến giờ phút cuối cùng và tôi lại ngỡ ngàng khi gặp anh trong trại cải tạo, tưởng rằng anh có những điều kiện để ra đi một cách dễ dàng hơn những người khác. Nguồn: https://dongsongcu.wordpress.com/2016/04/13/thang-4-75-tai-su-doan-v-khong-quan-tsn/ Đáng lẽ giờ nầy tôi đă về Texas để chuẩn bị đi lang bạt giang hồ bên Âu Châu. Nhưng tôi được biết ngày Chủ Nhật 7 tháng 10, 2012 sẽ có đại hội Sư Đoàn 4 Không Quân Cần Thơ được tổ chức tại San Diego. Thật ra th́ tôi chưa bao giờ đóng quân ở Sư Đoàn 4 Không Quân Cần Thơ, nhưng tôi được biết Đại Tá Bùi Quan Khương cựu Không Đoàn Trưởng Yểm Cứ phi trường B́nh Thuỹ Cần Thơ thuộc trong thành phần ban tổ chức, nên tôi nán ở lại dự đại hội để gặp ông Khương. Tôi quen biết ông Khương qua t́nh lối xóm ở Sàig̣n. Ngày xưa nhà của ba má ông Khương ở đường Trần B́nh Trọng Q5 gần nhà ba má tôi mua cho anh em tôi ở đi học. Lúc bấy giờ tôi làm liên gia trưởng, coi hai dăy phố dài. Tôi có nhiệm vụ tổ chức pḥng hoả và kiểm soát sổ gia đ́nh giữ an ninh cho xóm. Tổ chức pḥng hoả. Lúc bây giờ có phe phái mà tôi không được biết thuộc đảng phái chánh trị nào, chuyên tổ chức đi đốt nhà dân chúng để quấy phá Tổng Thống Diệm. Ông Diệm ra lệnh tổ chức pḥng hoả. Liên gia trưởng có nhiệm vụ tổ chức pḥng hoả, nên tôi khổ triền miên. Mỗi đêm tôi phải sắp xếp hai người thức suốt đêm, đi quanh để canh chừng. Tôi thường xuyên vô từng nhà trong xóm để sắp xếp pḥng hoả. Nhà nào có con gái th́ tôi lơ đi, Thầy D mà! Nhà nào có con trai th́ tôi lấy tên lập danh sách pḥng hoả. Nhà ông Khương có cô em gái và tôi lơ đi, nhưng nhà ông cũng có người thanh niên em bà con bạn d́ ở Long Xuyên lên ở đi học. Tôi chớp tên của chàng thanh niên nầy và tôi thường xuyên vô nhà ông Khương để bàn bạc pḥng hoả với chàng thanh niên. Tôi thân t́nh với gia đ́nh ông Khương từ dạo ấy. Má ông Khương và em ông Khương rất quư mến tôi. Nói chung là cả xóm ai cũng quư mến tôi v́ tôi hề hà chưa có lời nói nào làm mất ḷng ai. Tôi hề hà đến độ, có Lầu Xanh hạng sang trà trộn trong xóm mà tôi biết được v́ Thúc Sinh, Từ Hăi cứ ra vô nườm nượp, nên tôi đột kích xét sổ gia đ́nh bắt gặp vài nàng Kiều nằm phơi da trắng bóc, nhưng rồi tôi cũng hề hà lơ đi cho họ kiếm cơm. Rồi 1963 tôi đi Không Quân. Năm 1964 tôi tốt nghiệp phi công, tôi ra tŕnh diện phi đoàn ở Pleiku. Tôi gặp lại ông Khương ở Pleiku. Ở Pleiku không lâu th́ nguyên Không Đoàn ở Pleiku được dời về Nha Trang. Tôi và ông Khương cũng theo về Nha Trang. Ở Nha Trang, ông Khương thỉnh thoảng đưa xe jeep của ông cho tôi đi chơi. Có lần tôi lái xe jeep của ông Khương đi chơi xa và xe bị mắc śnh làm tôi muốn khùng luôn. Tôi quư mến ông Khương từ đó. Ngày 30 tháng 4, 1975 ông Khương ra lệnh lính pḥng thủ phi trường B́nh Thuỹ Cần Thơ để cho phi công lấy máy bay trốn bay qua Thái Lan, nếu không có ông Khương th́ anh em phi công Cần Thơ bị kẹt lại hết. V́ lúc ấy Tư Lệnh Quân Đoàn 4 Tướng Nguyễn Khoa Nam ra lệnh tử thủ, không cho ai đi. Rồi Tướng Nguyễn Khoa Nam tự tử chết. Thầy D Trung Tá Huỳnh Liên bay cho Tướng Nam bị kẹt lại. Ngoài nghề bay, Thầy D Huỳnh Liên c̣n có nghề tay trái là coi tướng số đại tài. Thầy D kiêm nhà Tướng Số Huỳnh Liên xủ quẻ cho chính ḿnh, và nh́n thấy thời vận Huỳnh Liên c̣n tươi sáng v́ có Chuồng D 1963D ở Mỹ đang chờ Huỳnh Liên qua để phong làm Thầy Chánh, nên Huỳnh Liên quyết định không theo tướng Nam, mà vào tù gỡ 13 cuốn lịch chờ ngày đi Mỹ nhập chuồng D. Quả thật nhà tướng số Huỳnh Liên rất đại tài, thấy xa cả mấy chục năm. Ông Khương cũng bị kẹt lại đi tù gỡ 17 cuốn lịch. Ông Khương là một trong 100 người ra tù sau cùng. Anh em phi công Cần Thơ ai cũng quư mến ông Khương, nhờ ông mà anh em phi công Cần Thơ mới lấy được máy bay chạy thoát. Ông Khương ở tù chung với Đại Tá Phan Quang Phúc Tư Lệnh Phó Sư Đoàn 2 Không Quân Nha Trang. Tôi liên lạc được với ông Khương để hẹn ḥ gặp ông trong ngày đại hội ở San Diego. Ông tâm sự với tôi rằng ông có ư mong muốn đi thăm ông Phúc. Ông Phúc là em bà con với tôi, nên tôi hứa với ông Khương sẽ lái xe đưa ông đi thăm ông Phúc. Ông Phúc là người đưa tôi ra khỏi phi đoàn khu trục để về phi đoàn không ảnh và trắc giác, nếu không th́ tôi chết từ đời nào rồi v́ tôi bay khu trục rất liều mạng! Nên tôi rất thương ông Phúc, hơn nữa tôi được biết sức khoẻ ông Phúc đang xuống dốc, tôi muốn thăm ông v́ sợ không c̣n dịp! Tôi gặp lại ông Khương sau gần nữa thế kỷ. Năm 1965 tôi rời Nha Trang đi Mỹ học lái máy bay khu trục và tôi không gặp lại ông Khương từ dạo ấy. Hôm nay tôi lái xe rời San Diego lúc gần 5 giờ sáng, tôi lái xe trực chỉ Orange County để đón ông Khương đi thăm ông Phúc. Ông Khương hiện ở Virginia Miền Bắc, và ông mới bay về Cali ở nhà người em bà con để chuẩn bị đi dự đại hội ở San Diego. Gặp lại nhau, tôi và ông Khương mừng quá sức. Ông Khương vẫn gầy như xưa. Ông 80 tuổi mà c̣n khoẻ mạnh, đi đứng lẹ làng nhanh như chớp. Ông cùng hoàn cảnh gia thất như tôi, vợ ông bị ung thư và mất trước vợ tôi. Đón ông Khương xong, tôi lái xe trực chỉ San Francisco để đi thăm ông Phúc. Lái xe ở Cali buổi sáng vào giờ đi làm và buổi chiều vào giờ tan sở, là một cực h́nh v́ kẹt xe. Tôi đón ông Khương khoảng 7 giờ sáng, trên đường đi San Franciso tôi lái xe đi ngang qua Los Angleles, tôi bị kẹt xe gần nữa giờ ở Los Angles, đầu óc tôi nặng trĩu. Ra khỏi Los Angles, đầu óc tôi khoan khoái nhẹ nhơm. Từ Orange County đi San Franciso mất khoảng 8 giờ lái xe, nên tôi và ông Khương nói huyên thuyên đủ thứ chuyện, tâm sự đă luôn. Nguồn: Thầy D Miền Bắc Cali tiếp đón Chị Bảy và Đ/tá Khương
|