Buổi sáng Thứ Bảy, 29-3-1975, Bố Mẹ và bà Chị tôi nói với tôi là gia đ́nh muốn về Sàig̣n, v́ ở đây lâu e bất tiện. Thực sự tôi cũng muốn đưa Bố Mẹ, Chị và các cháu về xum họp dưới một mái nhà với Anh-Chị-Em chúng tôi ở Sàig̣n, v́ thế tôi đi qua Bộ Chỉ Huy Quân Vận 5. Vào thẳng pḥng làm việc của Đại Tá Phạm Văn Chuyết, CHT (đi tù về, từ trần tại Quận 4, Saigon). Tôi lên tiếng vấn an: – Kính chào Đại Tá. Đại Tá có khỏe không? – Cám ơn Trung Uư. Vẫn b́nh thường. Hai Cụ vẫn ở đây với Trung Uư phải không? – Thưa vâng. Xin Đại Tá xem hôm nay có mấy chuyến bay về Sàig̣n, có chuyến nào c̣n chỗ trống, cho các Cụ và bà Chị chúng tôi cùng các cháu về Sàig̣n luôn. – Hôm nay có may chuyến bay từ Đà Nẵng về ngang qua nhưng không ăn hàng. Trung Uư đừng lo, tôi c̣n mấy chiếc tàu viễn dương đang bốc dỡ bom đạn ngoài bến, nếu chẳng may có chuyện ǵ bất thường, tôi sẽ nói với viên thuyền trưởng dành ‘cabin’ tàu để các Cụ về Sàig̣n. – Xin cám ơn Đại Tá. Bùi Quốc Hùng Nguồn Những Ngày Cuối Cùng Ở Bộ Chỉ Huy 5 Tiếp Vận -Bộ Chỉ Huy Pḥng Thủ Căn Cứ Cam Ranh
|