Đại Tá Nguyễn Vân Tường

Một buổi họp kín giữa Trung Tướng Nguyên Văn Minh và vài chức cao cấp của Bộ Tư Lệnh Không Quân, Chuẩn Tướng Huỳnh Bá Tính, Tư Lệnh Sư Đoàn 3 Không Quân Việt Nam Cộng Hoà, Đại Tá Nguyễn Văn Tường (Tường Mực), Tư lệnh Phó Sư đòan 3 Không quân, Tướng Minh đem việc Chiến Đoàn 15 và Trung Đoàn 33 Bộ Binh còn đang bị kẹt tại khu rừng 6 cây số Nam An Lộc, gặp phải lực lượng Cộng quân cấp 2 trung đoàn chính quy của Công Trường 7 kháng cự rất mãnh liệt, và bị cầm chân tại chỗ, đã gần 1 tuần qua, và sự tổn thất do pháo địch càng ngày càng lên cao, các đơn vị bạn không thể vượt qua được cái chốt có hầm đào sâu dưới đường rày xe lửa, và các chốt nổi xung quanh vùng Xa Cam, dưới sự yểm trợ rất đắc lực của pháo và hoả tiễn địch, địa điểm chốt đã được toán mật mã xác định được rõ ràng : Muốn khai thông đoạn đường 6 cây số còn lại thì trước tiên Bộ Binh của quân Bạn, phải vượt qua được cái chướng ngại duy nhất còn lại nầy .Cần Không Quân đánh bom, san bằng hay tiêu diệt địch đang ẩn trú dưới các hầm kiên cố đó. Dùng B.52 để san bằng thì đã 2 lần vẽ Box, nhưng phía Hoa Kỳ đã ra mặt từ chối hẳn, chỉ còn lại giải pháp, là phải dùng loại bom CBU để tiêu diệt bọn chúng mà thôi !

Tướng Minh tâm sự :

- Như các Anh Em đã biết, lực lượng đang tử thủ bên trong An Lộc đang chờ Amh Em chúng ta đến tiếp ứng từng giờ từng phút, còn lực lượng tăng viện của chúng ta, đã tiến đến gần mục tiêu An Lộc, chỉ còn cách có 6 cây số, nhưng không vượt qua nổi cái hầm chốt Xa Cam này, mặc dù lực lượng của Chiến Đoàn 15 Sư Đoàn 9 Bộ Binh và Trung Đoàn 33 Sư Đoàn 21 Bộ Binh đã cố gắng bứng chốt nhiều lần trong suốt 2, 3 ngày đầu nhưng vẫn chưa bứng nổi và còn bị tổn thất khá nhiều. Hầm chốt Xa Cam này, còn khó hơn cái chốt ở Suối Tàu Ô khi trước, nên tôi phải nhờ đến mấy Anh Em Không Quân giúp cho ý kiến, để làm sao phá được chốt địch. Ý tôi muốn hỏi là có loại bom nào thích hợp như bom CBU chẳng hạn, cũng như loại phi cơ nào có thể dùng thả bom ngay vào hầm của địch, để giúp cho Bộ Binh của chúng ta có cơ hội vượt qua được cái chốt đó hay không !!

Tướng Minh tiếp : Ba cái trở ngại lớn nhất của chúng ta hiện giờ, là làm sao xoá bỏ thoả ước về lằn ranh yểm trợ hỏa lực cho chiến trường giữa Không Quân Việt Nam và Không Quân Mỹ, nếu không khéo, thì người bạn đồng minh của chúng ta lại nại cớ này lý do nọ mà phủi tay ra đi, rồi không có yểm trợ gì nữa hết, trong khi Anh Em ở An Lộc ngày đêm đang cần đến Không Quân Hoa Kỳ yểm trợ. Đó là vấn nạn thứ nhất. Vấn nạn thứ hai là làm sao có loại bom CBU (Không Lực Việt Nam Cộng Hoà có loại bom đó hay không) ? Vấn nạn thứ ba là loại phi cơ nào mới có thể thả bom CBU được ?

Sau khi Tướng Minh dứt lời, Tướng Tính quay qua hội ý với Đại Tá Tường, và giải đáp mọi thắc mắc, gỡ rối các vấn nạn mà Tướng Minh vừa mới nêu lên như sau:

- Kính thưa Trung Tướng, giải pháp đánh chốt có hầm sâu bằng B.52 là hay và tiện lợi nhất trong mọi giải pháp khác, nhưng rất tiếc người bạn đồng minh của mình, đã nhất quyết không giúp, thật là đáng buồn cho tình nghĩa đồng minh… Bây giờ người ta (Không Lực Mỹ) không làm, thì mình làm bằng Không Lực của Sư Đoàn 3 Không Quân cơ hữu của mình, cũng có thể chơi vài trái CBU ( cỡ nhỏ )ngay trên hầm địch để san bằng giết hết tụi nó, đang có mặt dưới hầm hay các giao thông hào kế cận, tôi còn được biết, các phản lực cơ Hoa Kỳ, sau 6 giờ chiều là phải rời vùng trách nhiệm bay trở về căn cứ xuất phát, (các Hàng Không Mẫu Hạm đang đậu ngoài khơi phía Đông Nam biển Nam Hải) ,nghĩa là chúng ta cứ âm thầm hành động theo kế hoạch riêng của Việt Nam mình, không cần cho Mỹ biết làm gì, cho họ kiểu cách và kiếm chuyện này nọ, và dù phía Mỹ có biết được sau này, chúng nó cũng không trách gì mình được. Mình ném CBU bằng Skyraider AD.6 của Sư Đoàn 3 Không Quân Việt Nam Cộng Hoà sau 6 giờ chiều là ổn thoả nhất.

Và Tướng Tính giới thiệu Đại Tá Tường, Tư Lệnh Phó kiêm Không Đoàn Trưởng Khu Trục và Phản Lực Không Đoàn 3 Việt Nam Cộng Hoà hiện diện, trình bày tiếp.

Đại Tá Tường cho biết hiện nay, trong kho bom của Sư Đoàn 3 Không Quân nếu ông nhớ không lầm thì vẫn còn 5, 7 quả CBU( cỡ nhỏ ) có ngòi nổ đầy đủ, Mỹ đã phát trừ bị cho ông còn chưa xử dụng, còn loại phi cơ nào thả bom CBU thì phản lực cơ A.37 hay phi cơ cánh quạt AD.6 (Skyraider) loại nào thả cũng được hết, nếu dùng phản lực cơ bay nhanh hơn, nhưng lại đôi khi sai lạc mục tiêu chút đỉnh, không được trúng phóc ngay trên hầm chốt, còn Skyraider AD.6 thì có tốc độ kém hơn phản lực cơ, nhưng nó có cái ưu điểm là có thế bay sát gần mục tiêu để ném bom chính xác vào mục tiêu hơn …

Cuộc họp được kết thúc trong bầu không khí cởi mở và đầy niềm tin hy vọng, sau cùng, Tướng Minh quyết định cho phá hầm và chốt Xa Cam bằng bom CBU do các Skyraider AD6 (cánh quạt) của Không Quân Việt Nam Cộng Hoà vào ngày N.

Nguồn tvbqgvn.org


Tướng Lành rất tỉnh. Ông bay vững hơn Đại tá Tường “Mực” và không nói nhiều, không đòi… uýnh “thầy” như ông Tường, mỗi khi bay ẩu, bị “thầy” chụp cần lái. Đi bay huấn luyện cho Đại tá Tường, ai cũng ớn. Mấy ông Staffs các Phi đoàn Trực thăng ở Biên Hòa, từ ông Lai, Cửu, Luân, Ức, Vân, Lộc, Trọng… ông nào cũng “né”. Cuối cùng họ “bán cái”, đùn cho tôi. Ông Lai dụ tôi:
– Tôi biết ở đây chỉ có anh là Đại tá Tường không dám “uýnh” vì ổng nể anh hơn tụi tui. Trực thăng mà ổng làm như khu trục, bay ào ào ghê thấy bà. Mình chụp cần lái, ổng cung tay thúc cùi chỏ, “Bộ mày chê tao không biết bay sao mà làm tàng?”. Tụi tui thằng nào cũng rầu thúi ruột. Còn anh, tôi “bảo đảm” ông Tường không dám đụng tới anh đâu!

Chẳng hiểu tôi nghe bùi tai hay tò mò muốn biết xếp lớn dữ cỡ nào, bèn nhận lời. Buổi sáng xách nón bay ra phi đạo, check tàu xong, tôi ngồi nghe nhạc đợi xếp. Phi vụ huấn luyện ghi 8:30 giờ cất cánh. Gần 9 giờ vẫn chưa thấy xếp ra. Tôi gọi máy xin hủy bỏ phi vụ. Cậu sĩ quan trực hốt hoảng yêu cầu tôi đợi thêm vài phút.

Mười phút sau xe Jeep đưa ông Tường ra phi đạo. Thấy ông, tôi giả vờ cầm nón bay leo xuống, nói:
– Trời đất!… Sao Đại tá giờ này mới ra? Tôi gọi Đồng Nai hủy bỏ phi vụ rồi.
– Rồi!… Cái gì mà càm ràm, bầy đặt làm khó tôi?
Đoạn ông cười lớn:
– Ủa, mà sao hôm nay anh bay? Bộ mấy thằng kia tụi nó ghét tôi lắm sao?
– Ghét thì không ai dám ghét nhưng ông “uýnh” đau quá, họ sợ.
– Cha! Ngon lành ha? Vậy chớ anh không sợ sao?
– Sợ chứ. Bởi thế tôi phải nói trước với Đại tá, tôi nhỏ con, ông làm ơn tha cho đừng đánh, tội nghiệp. Ông đánh là tôi bỏ bay, đi thưa cảnh sát liền một khi…!
Đại tá Tường cười khà khà:
– Thưa cảnh sát, uýnh theo cảnh sát. Mấy thằng kia khôn tổ mẹ. Tôi mà dám đánh anh? Đứa nào nói vậy?
Có lẽ tôi là người duy nhất bay huấn luyện cho ông Tường Mực mà không bị đánh. Trái lại, ông còn có vẻ thích đi bay với tôi để nói chuyện lăng nhăng.

Đại tá Nguyễn Văn Tường và Đại tá Trần Minh Thiện có lẽ là sĩ quan cao cấp Không Quân chết sớm nhất ở Mỹ, từ năm 76, 77. Tướng Lành chết bởi bệng ung thư xương năm 82 ở San Jose.

Đào Vũ Anh Hùng

Nguồn dòng sông cũ