Sáng ngày 2/4/1975 vào trong sân tiểu khu B́nh Thuận, tập họp điểm danh quân số, mệt quá tôi lại nằm dài trên cát đánh một giấc, khi tỉnh dậy ra cổng gặp Bé nói đói bụng tôi vào ba lô lấy gạo sấy ra để ăn. Vừa ra cổng bị pháo kích thiên hạ chạy tán loạn. Pháo kích vừa dứt tôi chạy vào lấy ba lô, rồi t́m Bé và Niên trưởng Sáu nhưng không thấy đâu bèn theo đoàn Sinh Viên Sĩ Quan chạy qua cầu, vừa qua khỏi gặp Đại Úy Thuận (Giáo Sư Văn Hoá Vụ) ông đuổi về, bảo chạy xuống bến tàu, lại một phen chạy ngược lại, lại mất công dă tràng tàu đâu chả thấy, thiên hạ đi ngược lên lại, tôi mệt quá đành liều ngồi nghỉ chân một lúc, gặp hai đàn em Đà và Quư A31 rủ đi, giữa đường gặp món ăn ǵ “không biết tên” đỏ đỏ trắng trắng bèn mua 100 đồng ăn lót dạ. Vừa đi vừa ăn rồi cũng lên tới cầu, nhưng không thấy một chiếc xe nào, hết hồn, cũng may lúc đó xe jeep Đại Uư Quách Tinh Cần chạy từ Tiểu Khu ra gọi lên xe, xe đầy kín người tôi phải ngồi mé mui xe đằng trước, ông chạy với vận tốc rất nhanh, mỗi khi kẹt xe, ông hét tụi tôi nhảy xuống mở đường, cứ thế rốt cục lại lên đầu đoàn xe. Đang trên đường đi Niên trưởng Cần thấy người bạn cùng khóa 20, ngừng xe hỏi thăm mới rơ Thiếu Tá Trịnh Trân, Tiểu Đoàn Trưởng TĐ 34/BĐQ di tản từ Ban Mê Thuột về. Phần tôi cũng gặp lại được Niên Trưởng Vơ Toàn K26 trong đoàn quân biệt động nầy, từng là cựu Sinh Viên Sĩ Quan Cán Bộ của tôi… Thiếu Tá Trân cho biết hiện tại có thêm Trung Đoàn 40 Bộ Binh của Trung Tá Danh K19 và Thiết Đoàn 3/3 Thiết giáp. Tôi nghe cuộc nói chuyện giữa hai niên trưởng Cần và Trân: – Sao mày không đi, sợ ǵ mà ở đây – Phía trước đấp mô, không biết nhiều ít mà lên là bị bắn tỉa. – Lẻ tẻ, sợ ǵ tiến lên đi. – Không sợ, nhưng tao cần một cái lệnh của bất cứ thượng cấp nào – Của Thiếu Tướng Lâm Quang Thơ được không? – OK, mà Thiếu Tướng ở đâu. – Trên trời. Mới hay, Chỉ Huy Trưởng trường Vơ Bị vẫn bay trên trời theo dơi bước chân đi của đàn em Sinh Viên Sĩ Quan. Niên trưởng Cần lấy ống nghe liên lạc trực tiếp với Chỉ Huy Trưởng: – Mặt trời, mặt trời, đây Quách Cần gọi. – Ǵ, báo đi – Con cái đang ở làng Phú Sum trên đường vào tỉnh B́nh Tuy, nhưng trước mặt là rừng lá có địch đấp mô, có Trân 20 Tiểu Đoàn Trưởng/TĐ 34 BĐQ dẫn quân từ Ban Mê Thuột về đây. – Quân số nó thế nào. – Đầy đủ 100% nó cần một cái lệnh. – Tốt đưa máy cho nó. Niên trưởng Cần đưa ống liên hợp máy vô tuyến âm thoại cho niên trưởng Trân nhận lệnh của Mặt Trời: “chịu trách nhiệm bảo vệ hành quân, đưa đoàn quân Sinh Viên Sĩ Quan Vơ Bị đến nơi an toàn.” Tới bây giờ, tôi vẫn c̣n nhớ h́nh ảnh niên trưởng Cần, vừa lái xe, vừa ḍ bản đồ, giữ liên lạc âm thoại với Chỉ Huy Trưởng, lại vừa điều động thuộc cấp, tôi vô cùng ngưỡng mộ, đúng thủ khoa có khác. Cùng đi một xe có Đại Tá Nguyễn Thúc Hùng, Thiếu Tá Cao Yết, Đại Úy Nguyễn Đ́nh Thọ. Chuẩn bị di chuyển, niên trưởng Trân hỏi có ai rành địa thế nơi này không, may là có Nguyễn Thế Mỹ A28 là quê ở nơi này, thế là tôi với Mỹ, ngồi cùng xe với niên trưởng Trân, hai người lính đi trước mở đường, Sinh Viên Sĩ Quan được lệnh lên các xe thiết giáp, Trung Đoàn 40 Bộ Binh tháp tùng theo sau. Phải công nhận và thán phục Biệt Động Quân chỗ nầy, đoàn xe hỗn tạp như thế, chiếc đậu ngang chiếc đậu dọc, người th́ đông như kiến, thế mà họ lên là tạo thành một đường trống phía giữa liền, cứ vậy mà lướt đi, đến cái cầu găy cách độ 500m dừng lại đợi mở đường ở Rừng Lá. Khi xe đang chạy ngang chỗ trống thấy hai đứa tôi có vẻ căng thẳng hay sao mà một anh lính nói: “Thiếu Uư đừng ngại cứ thấy trong bụi nhúc nhích là bắn liền, không là nó bắn ḿnh đó, đừng lo có tụi tôi.” Hai đứa nh́n nhau gật gật, cười cười, nh́n niên trưởng Trân th́ hút thuốc tỉnh bơ không có vẻ ǵ lo lắng cả hai đứa cũng thấy yên tâm phần nào, và rất phục tinh thần can đảm của niên trưởng. Khi mở đường xong được lệnh di chuyển, xe chạy qua chỗ vừa đánh nhau, chiến trường chưa khô vết máu, theo những quân nhân từng trải cho hay: nh́n lối trang bị th́ biết họ là dân quân du kích. Đến địa phận Tỉnh B́nh Tuy, làm việc rất trật tự và kỷ luật, tất cả bỏ vũ khí lại, chỉ trừ Vơ Bị chúng tôi. Tôi lại gặp niên trưởng Sáu K27 phải t́m cách cho niên trưởng qua thôi, v́ chỉ ưu tiên cho Sinh Viên Sĩ Quan Đà Lạt mà thôi, tôi lấy áo cho niên trưởng mặc, chịu khó làm sinh viên năm thứ tư vậy, sắp hàng cùng Đại Đội A với tôi và cùng đi qua cổng, và cũng cách nầy đă cùng tôi lên máy bay về Biên Ḥa sau nầy. Nguồn khoa28tvbqgvn
|