Thiếu-tá Nguyễn Lũy bị phạt quân kỷ, bị đổi lên Cao-nguyên. Dĩ nhiên chân tay ông cũng bị đổi đi hết. Bộ Tổng-tham-mưu cử Đại-tá Huỳnh Văn Tư, một cựu Thiếu-sinh-quân đang giữ chức Giám-đốc cảnh sát công-an Sài-g̣n về thay thế. Đại-tá Tư không phải là người có học vấn cao, nhưng ông giỏi dùng người. Ông đem về một số sĩ quan cựu Thiếu-sinh-quân, ổn định lại t́nh h́nh. Bộ Tổng-tham-mưu muốn ông phải điều tra, phạt thực nặng các Thiếu-sinh-quân cầm đầu. Đại-tá Tư trao cho mấy sĩ quan cựu Thiếu-sinh-quân tốt nghiệp Đại-học sư-phạm thi hành. Mấy sĩ quan này rất giỏi tâm lư giáo dục, đă đề nghị: " Chuyện đă qua, không điều tra, không phạt bất cứ một Thiếu-sinh-quân nào. Không cần biết Thiếu-tá Lũy phải hay Thiếu-sinh-quân phải. Tự hậu không nhắc đến vụ này nữa ". Phúc tŕnh này, bộ Tổng-tham-mưu không mấy hài ḷng, hỏi ư kiến tướng Nguyễn Văn Là. Tướng Là khen đường lối giải quyết đó là đường lối tốt đẹp nhất. Đầu năm 1965, dù Công-binh đă sửa chữa, bắt lại hệ thống ống nước, tu bổ ngôi trường cũ trở thành như mới xây. Những con đường trong trường được đổ nhựa. Nhưng bộ Tư-lệnh MACV từ chối không thuê làm nơi nghỉ mát cho quân đội Hoa-kỳ nữa, rồi xây trung tâm nghỉ mát Non-nước ở Đà-nẵng. Giữa năm 1965, trong khi các Thiếu-sinh-quân nghỉ hè, trường lại được dọn về nơi cũ. Nhưng Đại-tá Huỳnh Văn Tư được cử về trường Thiếu-sinh-quân để ổn định, chứ không phải để ở lại lâu dài. Cuối năm 1965, ông rời trường, về làm Quân-trấn trưởng Sài-g̣n , Chợ-lớn. Nguồn một góc phố
|