Đại Tá Hà Trọng Tín

Trại Suối Máu, Biên Ḥa, vào tháng 9-1976, đă hơn một năm gọi là “học tập cải tạo”, mù tịt, không biết tương lai ra sao cả. Hằng ngày chỉ lo miếng ăn, và càng ngày ăn uống càng thiếu thốn, nhưng tuyệt đối không có chương tŕnh lao động. Rồi một hôm, các anh đi lănh gạo về nấu cơm có bắt được một tin. Dường như có người từ miền Bắc vừa vào, v́ các bộ đội trong này hỏi họ: “Ngoài đó có nóng lắm không?” Vào Thu, ngoài đó mà nóng th́ v́ gió Lào thổi qua.

Rồi một hôm, vào khoảng 10 giờ tối, lại có lệnh tập trung ra sân. Một danh sách được đọc lên, và những người đó phải lấy hành trang tập trung lại sân. Những người khác trở về láng ngủ như thường. Sáng sớm hôm sau, khi thức dậy th́ số người hôm qua đă đi rồi… đi rồi, không biết đi đâu… Gần chỗ nằm của tôi có anh biết bói, anh bói cho một quẻ, thấy số người hôm qua rời trại Suối Máu, di chuyển về sân bay Tân Sơn Nhất, rồi từ đó biến mất. Vài ngày sau, một đợt nữa được gọi, mà chỉ gọi các quan Đại Thần mà thôi, rồi cũng đi cùng hướng, rồi biến mất ở Tân Sơn Nhất. Lúc đó, cấp Đại Tá kể cả những người đă giải ngũ gồm có 375 người.

Ông Hà Trọng Tín được chỉ định làm đội trưởng đầu tiên của chúng tôi, c̣n ông Phạm Văn Thường làm Đội Phó đầu tiên. Riêng Không Quân chúng ta có tất cả 15 đại tá ở trại này vào lúc đó (sau này, ra Bắc rồi, gặp thêm anh Báu bị bắt ở Đà Nẳng là 16 người, đến năm 1982 về trại Xuân Lộc lại gặp thêm anh Sửu nữa là 17 người, cho đến sau cùng, chết mất anh Lê Minh Luân tại Yên Bái, c̣n lại 16 người được tha về), đó là một tỷ lệ khá lớn. Số đại tá giải ngũ cũng nhiều, nhưng con số không nhớ rơ. Các ông giải ngũ rồi và các ông bác sĩ cấp đại tá đều không được gọi ra sân trong mấy đợt này, và sau này được biết họ được giữ lại trong Nam, hoặc cho về nhà sớm v́ họ đă quá già.

Cựu Tù

Nguồn honvit