Chiến hữu Dương Văn Tư sinh năm 1931, trong một gia đ́nh nền nếp tại tỉnh Vĩnh Long với truyền thống bất khuất, chống đánh ngoại xâm, mưu cầu độc lập tự do cho đất nước. Quê hương Vĩnh Long của ông đă ghi lại gương tiết liệt của cụ Phan Thanh Giản, giữ không được thành Vĩnh Long nên uống thuốc độc tự tử. Gương vị quốc vong thân của một Nguyễn Thông đă sớm tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược từ những ngày đầu chúng đánh chiếm Vĩnh Long, và của các anh hùng kháng Pháp khác như Phan Liêm, Phan Tôn, Phan Ngữ (ba người con trai đại thần Phan Thanh Giản), Âu Dương Lân, Lê Công Thành, Phạm Văn Đang vv... đă tạo cho Vĩnh Long trở thành vùng đất 'địa linh – nhân kiệt'.
Bởi chính sách trả thù hèn hạ của Việt Cộng, ông đă cùng chung số phận với hàng vạn chiến hữu chịu cảnh tù đày cải tạo. Chúng đă đày ông lên tận Hoàng Liên Sơn, miền Bắc Việt Nam từ năm 1975 đến 1978. Chế độ lao tù, khổ sai đă làm ông kiệt sức và cuối cùng kẻ thù đă phải thả. Tuy vậy, chúng vẫn chưa buông tha ông và ông đă bị quản thúc tại gia từ năm 1978 đến năm 1982. Vừa hết thời hạn quản thúc, ông đă t́m cách liên lạc với một số chiến hữu để t́m cách tập họp anh em để đấu tranh. Trong lúc đó, ông cũng đă theo dơi đến các hoạt động của Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh do anh em kể lại nên v́ thế mà ông t́m cách liên lạc. Giữa năm 1982, ông đă cùng với một số anh em vượt biên bằng đường bộ, băng qua Cao Miên, trực chỉ đến Thái Lan. Lúc đi, ông nói với gia đ́nh là vượt biên tỵ nạn; nhưng trong thực tế th́ ông t́m đường tham gia kháng chiến. V́ thế mà khi đến Thái Lan, ông đă t́m cách liên lạc với đại diện Mặt Trận và xin gặp Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh. Hạ tuần tháng 9 năm 1982, Đại Tá Dương Văn Tư đă được đưa vào căn cứ 81. Tại đây ông đă gặp Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh, Trung Tá Lê Hồng và một số chiến hữu lănh đạo Mặt Trận. Buổi gặp gỡ thật là cảm động v́ chiến hữu Dương Văn Tư lúc đó đă nói rằng ông tưởng cuộc đời của ông đă tan nát sau năm 1975, nào ngờ hôm nay ông c̣n có thể lấy lại khí phách ngày trước để cùng chiến đấu giải phóng Việt Nam khỏi ách độc tài Cộng sản Việt Nam. Với tài thao lược và kinh nghiệm chiến trường có sẵn, ông được Mặt Trận giao trách vụ Tư Lệnh Phó Lực Lượng Vơ Trang Kháng Chiến. Ông đă như cọp về rừng. Ông luôn luôn tận tụy với trách vụ chỉ huy của ḿnh và gần gũi với thuộc cấp. Ông không những chỉ là vị chỉ huy giỏi mà cũng là huấn luyện viên được các tân Kháng chiến quân mến chuộng. Ông luôn làm gương cho các Kháng chiến quân trong học tập, trong những lúc khó khăn, gian khổ, trong những lúc đụng trận với đặc công của địch. Ông không hề bỏ qua bất cứ một bài học căn bản nào của đời sống chiến khu. Ông cùng ngồi học và cùng thảo luận với các tân Kháng chiến quân những đề tài về đường lối, thời sự.. Ông sát cánh với chiến hữu Lê Hồng, Tư Lệnh Lực Lượng Vơ Trang Kháng Chiến và với chiến hữu Chủ Tịch để tham mưu, bàn bạc các vấn đề pḥng thủ, chiến thuật và làm những kế hoạch chiến lược cho Mặt Trận.
Ngày 1 tháng 5 năm 1985, Chiến hữu Lê Hồng bị bạo bệnh qua đời trong khu chiến, trong lúc Chiến hữu Chủ tịch Hoàng Cơ Minh đang công tác tại Tokyo, tham dự Hội Nghị An Ninh Đông Á và Đông Nam Á. Chiến hữu Dương Văn Tư đă được cử làm Quyền Tư Lệnh Lực Lượng Vơ Trang Kháng Chiến. Chiến hữu Tư đă trấn tỉnh tinh thần anh em Kháng chiến quân và vẫn tiếp tục mọi công tác huấn luyện, pḥng thủ và đưa các đoàn xâm nhập như thường lệ.
Trên đoạn đường di chuyển dài 285 cây số đường rừng, đoàn xâm nhập đă trải qua rất nhiều hiểm nguy vừa đụng độ lực lượng biên pḥng Việt cộng, vừa đối phó với thú dữ, với những hiểm trở của núi rừng... Mặc dù cuối cùng đoàn xâm nhập cũng đă đến được vùng Sa Thầy và đă báo cáo ra cho Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc, nhưng người anh cả của đoàn là Đại Tá Dương Văn Tư đă hy sinh khi vượt qua sông. Lúc đó, đang là mùa mưa, gịng sông chảy xiết nên khi từng toán chuyển qua sông th́ dây bị đứt khiến cho Chiến hữu Dương Văn Tư cùng một số Kháng chiến quân đi cùng với ông đă bị nước cuốn đi mất và không t́m được xác vào lúc đó. Anh Hùng Dương Văn Tư đă đền xong nợ nước. Ông ra đi để lại ngậm ngùi và hănh diện cho chị Dương Văn Tư và 7 người con, nay đă trưởng thành, để lại sự thương tiếc khôn nguôi cho tất cả Kháng chiến quân và thành viên Mặt Trận. Ngày hôm nay khi nh́n lại những tấm h́nh lúc ông c̣n sinh tiền trong chiến khu, ai cũng thấy mủi ḷng và kính phục. Lúc nhận quyền chỉ huy Lực Lượng Vơ Trang, ông đă cương quyết giơ tay nhắc lại lời thề "Giải Phóng Việt Nam". Một anh em Kháng chiến quân đă kể cho tôi nghe lúc chiến hữu Dương Văn Tư c̣n sống, có lần chiến hữu tâm sự với anh em rằng: "Trước năm 1975, tôi đă có dịp làm việc dưới quyền của nhiều tướng lănh Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa. Tôi không gọi ai là Thầy cả. Chỉ có tướng Hoàng Cơ Minh xứng đáng để tôi gọi bằng Thầy". Chiến hữu đó c̣n nói thêm: "Tính tuổi đời th́ chiến hữu Dương Văn Tư c̣n hơn chiến hữu Chủ Tịch đến mấy tuổi đấy !". Trần Văn Đức Tháng 5 Năm 2007. Nguồn trên đường đông tiến
|