Đại Tá Đỗ Đức Minh

- Xuất thân trường sĩ quan Đà Lạt khóa 14

- Không Đoàn Trưởng Không Đoàn Chiến Thuật 82 (Phù Cát), SĐ6KQ


Thiếu úy Lê Nghi, viên sĩ quan trực phi đoàn cất giọng ồn ào đánh thức:

– Phi vụ khẩn cấp! Lệnh của Đại tá Minh Không đoàn trưởng, chỉ thị tập họp nhân viên phi hành ứng chiến đêm nay, tại pḥng họp phi đoàn. Tất cả hăy thức dậy, đến pḥng họp gấp!

Hôm nay, sĩ quan trực phi đoàn khá bận rộn với những phi vụ bất thường, ông ta phải điều động nhân viên, liên lạc Thiếu tá Huỳnh Ngọc Nghĩa, phi đoàn phó phi đoàn Phượng Long, 431st, viên sĩ quan ứng chiến có cấp bậc cao nhất, ông hiện đang nghỉ ngơi tại cư xá sĩ quan trong phi trường Tân Sơn Nhất.

Một phần ba quân số phi đoàn đang ứng chiến, trên dưới độ 30 nhân viên phi hành gồm đủ các ngành nghề: trưởng phi cơ, phi công phụ, cơ khí phi hành và áp tải phi hành. Họ đă tề tựu đông đủ tại pḥng hành quân vào giữa khuya, chỉ c̣n vài phút giây ngắn ngủi nữa, kim đồng hồ sẽ chỉ đúng 12 giờ, bước sang một ngày mới.

Lê Văn Đệ cúi người xuống cột dây giày, miên man suy tư về phi vụ khẩn cấp, bất thường giữa đêm khuya. Không biết tầm quan trọng của phi vụ như thế nào, đă khiến cho viên đại tá Không đoàn trưởng Không đoàn 33 Chiến thuật đă vất vả, phải đích thân điều động trong đêm khuya. Chắc chắn, đây phải là một phi vụ hóc búa, được thực hiện giữa đêm tối. Tại sao họ không thể chờ đến sáng để thực hiện phi vụ? Tại sao họ không sử dụng trực thăng vận tải Chinook, CH-47 đáp không cần phi đạo? Phải dễ dàng và an toàn hơn không! Có lẽ v́ muốn bảo mật trong t́nh h́nh chiến sự đang căng thẳng và nguy ngập của Miền nam Việt Nam chăng? Phi cơ trực thăng vận tải Chinook có thể đă bay thấp, tạo những âm thanh ồn ào, khó giữ được những sự bí mật, địch quân dễ dàng phát hiện và tấn công. Họ phải nhờ đến vận tải cơ C-7A Caribou trợ lực, thi hành phi vụ.

Trong khi chờ đợi Thiếu tá Nghĩa đến. Sĩ quan trực tŕnh bày sơ lược các chi tiết về cuộc họp khẩn do đại tá Minh vừa điện xuống. Đại tá đă chỉ thị công tác lập cầu không vận tiếp tế nhiên liệu JP-4 cho trực thăng tại chiến trường nóng bỏng Phan Thiết. Cần gấp hai phi vụ C-7A Caribou, thực hiện ngay đêm nay. Vận chuyển 8,000 pounds xăng JP-4 cho trực thăng đang tham chiến, giết giặc và ngăn chận cộng quân tại pḥng tuyến mới thành lập, Phan Thiết. Sau khi căn cứ Không quân Phan Rang đă thất thủ ngày hôm trước.

Hôm nay, ngày 16-4-1975. Quân Dân Việt Nam Cộng Ḥa đang lo lắng cho t́nh h́nh chiến sự Miền nam đang nguy ngập, sụp đổ lần lần. Khi cộng sản Bắc Việt đă ồ ạt tấn chiếm các phần đất của Chính phủ Miền nam, từ trung phần chạy dài đến tỉnh B́nh Thuận. Chúng đă không gặp một sự kháng cự nào đáng kể. Giờ đây, Việt cộng cố tranh thủ, tiến chiếm mục tiêu cuối cùng là Thủ đô Sài G̣n, sau nhiều năm chúng kiên tŕ, mưu chước, lọc lừa, chờ đợi thời cơ, cái thiện chí “chống cộng” của nhân dân Mỹ đang bị “mục rữa”. Chính quyền Hoa kỳ sẵn sàng ngoảnh mặt, phản bội, bỏ rơi đồng minh VNCH mà họ đă khuyến dụ mở một cuộc chiến tranh chống cộng tại tiền đồn tự do Miền nam VN.

Thiếu tá Nghĩa xuất hiện ở pḥng hành quân phi đoàn, cặp mắt c̣n đỏ hoe, chứng tỏ ông vừa trải qua một giấc ngủ không trọn vẹn, th́ được lệnh họp khẩn cấp. Sĩ quan trực báo cáo ngay với Thiếu tá Nghĩa. Tuyển chọn và thành lập ngay một phi hành đoàn bất thường, có đầy đủ khả năng bay đêm. Mặc dù, phi vụ lệnh cho ngày mai đă được Thiếu tá Nguyễn Đ́nh Thảo, Sĩ quan Hành quân phi đoàn sắp xếp xong và đă phân phát ra hồi chiều. Nhưng đa số nhân viên phi hành có tên trên phi vụ lệnh đă được phép về nhà nghỉ ngơi. Vả lại, số phi công trưởng phi cơ có khả năng bay đêm của phi đoàn chỉ đếm được, không quá trên đầu hai bàn tay.

Thiếu tá Nghĩa thay thế Thiếu tá Nguyễn Đ́nh Thảo, làm công việc của viên sĩ quan hành quân phi đoàn, đang vắng mặt. Ông bắt tay vào việc, đảo mắt một ṿng nh́n mặt từng nhân viên phi hành hiện diện trong pḥng họp, rồi ông lên tiếng:

– Trung úy Hùng bay với tôi đêm nay.

Lê Văn Đệ quan sát ánh mắt Thiếu tá Nghĩa đă mấy lần đảo qua mặt anh, là biết ngay ông sẽ chọn Đệ là một cơ phi có nhiều kinh nghiệm hơn các cơ phi đang ứng chiến đêm nay. Rất tiếc, Thượng sĩ Lê Như Nhă, trưởng ngành Cơ phi, thâm niên, nhiều kinh nghiệm hơn, đă vắng mặt. Sau khi đă cắt bay xong, ông rời phi đoàn, đă trở về nhà. Thiếu tá Nghĩa chỉ vào hai nhân viên:

– Trung sĩ I Đệ và Hạ sĩ I Hi. Bốn người chúng ta sẽ thi hành phi vụ Cầu Không Vận đêm nay!

Sĩ quan trực ghi vội phi hành đoàn vừa thành lập vào sổ hành quân. Thiếu tá Nghĩa nh́n viên sĩ quan trực, bảo:

– Thiếu úy, gọi điện thoại hỏi phi đoàn Sơn Long 429th, xem ai sẽ bay với chúng ta đêm hôm nay. Thiếu úy!

Sĩ quan trực đă chuẩn bị chu đáo, đáp ngay:

– Trung tá Cung Thăng An, phi đoàn trưởng 429th. Thưa Thiếu tá.

Ông Nghĩa gật đầu tỏ vẻ an tâm.

– Tốt quá rồi! Trung tá An sẽ “lead” chúng ta.

Thiếu tá Nghĩa tiếp:

– Thiếu úy đă gọi và báo với pḥng kỹ thuật 431th để họ chuẩn bị phi cơ chưa?

– Máy bay đă chuẩn bị xong rồi, Thiếu tá! Papa Tango 725

Sĩ quan trực gác điện thoại, tiếp lời:

– Đại tá Minh, Không đoàn trưởng mới thông báo. Ông ta đă vừa thuyết tŕnh xong công tác bên phi đoàn Sơn Long 429th. Giây lát nữa đây, đại tá sẽ sang thuyết tŕnh với phi đoàn Phượng Long 431st của chúng ta.

Đại tá Minh xuất hiện ở cửa phi đoàn. Ông bước vội vào pḥng họp, thản nhiên vẫy tay mời mọi người ngồi.

Đây là một công tác đặc biệt, bất thường có tính cách khẩn trương và bí mật. Đích thân đại tá Không đoàn trưởng Không đoàn 33 Chiến thuật đảm trách việc điều động, kiêm nhiệm luôn thuyết tŕnh viên về công tác và an ninh của các phi vụ.

Tương tự những tin tức an ninh đại tá Minh đă thuyết tŕnh tại phi đoàn Sơn Long 429th, Caribou. Ông lập lại t́nh h́nh chiến sự xung quanh phi trường Phan Thiết với những lời nhắn nhủ:

– Như các anh đă biết phi trường Hàm Tân là một phi trường tiền đồn nhỏ, thiếu thốn tiện nghi, không có đèn xác định vị trí phi đạo và đặt trong t́nh trạng chiến tranh. Tuy nhiên, khi phi cơ các anh đáp, anh em quân nhân dưới đất sẽ bắn hỏa châu để soi sáng phi đạo cho các anh đáp.

Vừa nghe qua, hai ông phi công nh́n nhau rởn tóc gáy. Bốn nhân viên phi hành ruột gan lộn ngược khi họ liên tưởng đến “tṛ chơi sáng chế” nguy hiểm của giới hữu trách Quân Đoàn II trước đó, đă sáng tạo những “sáng kiến chết người”, và giờ đây những “phi vụ cạm bẫy” đó nó đang tái diễn với phi hành đoàn của Thiếu tá Nghĩa. Mấy tháng trước đây, năm 1974, một phi hành đoàn Sơn Long 429th đă lâm nạn thê thảm ở sân bay tiền đồn Nhơn Cơ, Ban Mê Thuột. Họ đă đáp đêm với đèn phi đạo bằng những đèn pha xe jeep, đă giết chết 4 nhân viên phi hành và 25 Biệt kích quân thiện chiến của Sư đoàn 23 Bộ Binh.

Phi hành đoàn hơi nôn nao nhưng họ cố làm ra vẻ b́nh tĩnh. Đàng nào họ cũng phải cố gắng, không có một lư do ǵ để từ chối trong giây phút cứu nguy đất nước đang nguy khốn này. Khi các trực thăng bạn đang khẩn cấp cần sự tiếp tế nhiên liệu, mạch máu chính trên chiến trường xao động ở B́nh Tuy. Họ đang ráo riết chiến đấu, hy sinh, dựng các pḥng tuyến ngăn chặn giặc thù nham hiểm Bắc Việt.

Thiếu tá Nghĩa cất giọng hỏi:

– C̣n t́nh h́nh chiến sự quanh vùng như thế nào? Thưa đại tá!

– Cám ơn Thiếu tá, ông đă nhắc nhở tôi điều này.

Ngưng giây lát, ông nói tiếp: – Rất nhiều trận đánh lẻ tẻ đang diễn ra xung quanh Phan Thiết. Khi đă đến nơi, các anh nên nhớ, không nên giảm cao độ và đáp ở phía tây của phi trường, rất có thể sẽ bị địch quân bắn đấy! Phải đáp từ bờ biển đáp vào, tức đáp từ phía đông phi trường. Nhớ rơ điều này.

Đại tá Không đoàn trưởng Không đoàn 33 Chiến thuật cố gắng nhanh chóng kết thúc cuộc thuyết tŕnh an phi và t́nh h́nh chiến sự tại Hàm Tân trong 20 phút ngắn ngủi. Để phi hành đoàn sớm lên đường, thực hiện các phi vụ.

Ông kết thúc buổi họp bằng một lời khích lệ cao đẹp:

– Các anh em cố gắng hoàn tất phi vụ tốt đẹp. Đêm nay, Câu lạc bộ Mây Bốn Phương sẽ mở cửa suốt đêm. Đích thân tôi sẽ chờ đợi các anh trở về và chúng ta sẽ dùng buổi ăn sáng tại Câu lạc bộ.

Thiếu tá Nghĩa muốn xác định lại phi hành đoàn Sơn Long 429th, gồm có những ai sẽ thi hành công tác, ông hỏi:

– Thưa đại tá! Ai sẽ bay phi vụ của bên phi đoàn 429th đêm hôm nay?

– Trung tá phi đoàn trưởng Cung Thăng An sẽ bay đêm nay và ông ta sẽ “lead” các anh. Các anh c̣n thắc mắc điều ǵ nữa không?

Lê Văn Đệ nghĩ thầm, với một ư định sẽ phát biểu một câu nói để đời, tuy hài hước nhưng đầy ư nghĩa: “Thưa đại tá! Chúng tôi sẽ cố gắng vượt bực, chúng tôi nhất định phải hoàn tất phi vụ của đại tá đă giao phó một cách an toàn và tốt đẹp. Chúng tôi khẳng định phải trở về đây để dùng buổi ăn sáng đặc biệt, đầy ưu ái của đại tá, có lẽ chúng tôi rất hân hoan được sự ưu đăi của đại tá như vậy! Chúng tôi nhứt định phải trở về”. Văn Đệ kịp thời nhận định t́nh h́nh đang căng thẳng, không thuận tiện cho việc “tếu” trong giây phút nguy kịch này, chàng tự mỉm cười trong im lặng.

Thiếu tá Nghĩa lắc đầu ra hiệu không c̣n thắc mắc. Để sớm chấm dứt buổi họp. Đại tá Minh cất tiếng:

– Cám ơn các anh. Bây giờ, các anh có thể bắt đầu đi thi hành phi vụ, chúc các anh gặp nhiều may mắn.

Nguồn: SD6KQ