Ngày 05/02/1997.


Tham chiếu: F96-1718

Thưa ông:

Đây là phúc đáp thư ông đề ngày 28/01/1997 mà văn pḥng chúng tôi tiếp nhận được ngày 31/01/1997. Thư ông nhắc tới thư của chúng tôi đề ngày 15/01/1997 phúc đáp đơn thượng tố với số tham chiếu ghi trên và đề nghị Cơ Quan chúng tôi cung cấp ông tài liệu liên quan đến đề tài của thỉnh cầu của ông và đơn thượng tố kế tiếp bằng cách dùng tới những phương thức vượt quá giới hạn của Đạo Luật Tự Do Thông Tri.

Chúng tôi thông cảm ư muốn của ông đạt được những tin tức liên quan tới thỉnh cầu xin "một bản sao của hồ sơ giải mật về {anh ông} Tướng Nguyễn Văn Hiếu thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa" và chúng tôi lấy làm tiếc chúng tôi không thể nh́n nhận hay phủ nhận sự hiện hữu của các tài liệu, nếu có. CIA có trọng trách thu lượm kín đáo (tức là mật) t́nh báo đối ngoại và thực thi các hành động t́nh báo tại ngoại quốc. CIA đă và hiện tiếp tục hành sự tại các quốc gia ngoại quốc để chú tâm nỗ lực của chúng tôi vào các cá nhân ngoại quốc hoặc như t́nh báo hay đối tác t́nh báo. Nếu nh́n nhận cá nhân ngoại quốc nào là đề tài của hồ sơ (hay không là đề tài) tại Cơ Quan này, sẽ trực tiếp hay gián tiếp tiết lộ các cá nhân đă là nguồn cung cấp t́nh báo hay có quan hệ t́nh báo trái với quyền hạn của Giám Đốc chiếu theo Đạo Luật An Ninh ban hành năm 1947 cũng như chiếu theo Chỉ Thị Hành Pháp 12958. Tất cả các ṭa án cứu xét đến vấn đề nào đều phán quyết là CIA được phép và buộc phải trả lời như vậy đối với tất cả các thỉnh cầu xin tài liệu về các đối tác ngoại quốc. Chúng tôi không thể, theo luật lệ và chính sách chính phủ, chọn lựa nguồn t́nh báo nào hay đối tác t́nh báo nào cần được bảo vệ hay không cần được bảo vệ. Điều này áp dụng ngang nhau đối với một cá nhân ngoại quốc tiếng tăm hay tăm tối và sống cũng như chết. Nh́n nhận bất cứ quan hệ mật nào, theo ư kiến chuyên nghiệp của chúng tôi, sẽ phương hại trầm trọng đến tin tức thâu lượm, cá nhân hay thực thể liên đới với nguồn hay đối tác, hành động hiện nay c̣n tiếp diễn, và mối giây liên hệ của chúng tôi với các đối tác hay các quốc gia bạn. Mỗi lư do trên đều là căn bản cho sự sắp loại bảo mật quốc gia.

Một lần nữa, đề nghị của ông tŕnh bày trong thư đề ngày 28/01 vượt ngoài phạm vi của Đạo Luật Tự Do Thông Tri. Thư đề ngày 17/01/1997 của chúng tôi phúc đáp đơn thượng tố là chung quyết. Chúng tôi tiếc là không thể làm ǵ hơn nữa để giúp ông ngoại trừ nhắc nhở quyền ông xin duyệt xét pháp lư đối với phán quyết này tại một ṭa án địa phương Hoa Kỳ.

Trân trọng,

Lee S. Strickland, Phối Hợp Viên Thông Tri và Kín Đáo

generalhieu