Lá Thư Thứ 3 Xác Nhận Sự Kiện

(Dưới đây là lá thư của Chuẩn Tướng Lê Trung Tường, Tham Mưu Trưởng Quân Đoàn III, nói về cái chết của Tướng Hiếu.)

Sàig̣n Ngày 26/5/2002

Cậu Tín,

Nhận được thư Cậu qua sự giới thiệu của Sự, tôi cố gắng trả lời. Sự việc đă qua 27 năm rồi với tuổi của tôi đă cận 80 rồi mà c̣n mới trong trí để nhớ chuyện đă qua, để biên thư cho Cậu rơ.

Anh Hiếu là bạn thân của tôi từ Huế rồi đến Sàig̣n, gặp nhau trong các cương vị khác nhau. Là bạn thân cứ mỗi buổi ăn sáng, trưa, chiều đều cùng nhau đi ăn sau giờ làm việc.

Bạn Hiếu là một người thích dùng súng. Là thiện xạ toàn quốc lúc ở QĐ1. Súng luôn luôn mài lẩy c̣, để bắn mau lúc tập cũng như đi thi đấu.

Tôi nhớ chiều hôm xẩy ra chuyện bất ngờ mà anh đă biết, Anh Hiếu sau khi đi công tác về đă vào pḥng tôi để mời tôi cùng nhau đi ăn cơm chiều. Lúc đó tôi quá bận với công việc giấy tờ nên đă hẹn anh khi tôi xem công văn xong sẽ qua mời anh cùng đi ăn. Lúc đó anh trở về pḥng Anh làm việc ở cách pḥng làm việc của tôi độ 30 thước.

Sau đó độ 15 phút, nghe tiếng súng nổ, nhân viên VP của Anh Hiếu chạy qua pḥng tôi cho biết trong pḥng Anh Hiếu có tiếng súng. Tôi liền bảo gọi ngay QC Tư Pháp đến để mở cửa điều tra. Sau mấy phút QC/TP đến, mở cửa để điều tra th́ thấy Anh Hiếu đă nằm cạnh bàn làm việc của Anh ta với một khẩu súng lục. Đạn xuyên qua đầu, vết thương quá nặng nên Anh đă qua đời ... Công việc sau đó QC/TP và Công An lập biên bản. Cũng từ ngày xẩy ra sự việc cho đến 30/4, t́nh h́nh QĐ3 quá bận rộn cho đến ngày miền Nam sập tiệm, Quân Đội tan ră, một số người di tản, riêng tôi đến phút chót đă đi cải tạo 13 năm.

Cậu rơ đó là sự việc xẩy ra mà tôi cố nhớ lại biên thư cho bạn rơ.

Thôi nhé, chào Cậu. Chúc Cậu sức khỏe, vui vẻ và tôi chỉ mong gia đ́nh cầu nguyện luôn luôn cho linh hồn Anh Hiếu thư thả về với nước Chúa.

T.B.: Ở đây bây giờ là cuộc sống đổi đời, biên thư thăm nhau trong t́nh bạn, đừng ghi nhớ lại chức vụ trong quá khứ nữa nhé.

Thân ái,

Tường

Lời bàn: Đem đọ sự việc Tướng Tường, Đại Tá Khuyến, Đại Tá Lương, Đại Tá Long, Đại Tá Trang, Tướng Ân, Tướng Toàn kể, thấy chẳng ai nói giống ai.

1. Trước đây vẫn nghe nói Tướng Hiếu thường đi ăn chung với Đại Tá Phan Huy Lương, Phụ Tá Tư Lệnh Phó Hành Quân QĐ 3; đây là lần đầu tiên nghe nói Tướng Hiếu luôn đi ăn chung với Tướng Tường và Tướng Hiếu mời Tướng Tường chứ không phải mời Đại Tá Lương đi dùng cơm chiều.

2. Đại Tá Lương kể ngày hôm đó, ba người, gồm Tướng Hiếu, Tướng Tường và Đại Tá Lương, ngồi tán gẫu tại văn pḥng Tướng Tường trong khi đợi tới giờ ăn cơm chiều. Tướng Tường lại kể khác.

3. Đọc công văn chứ có phải việc ǵ quan trọng lắm đâu mà Tướng Tường không ngưng việc mà nhận lời mời đi dùng cơm ngay với Tướng Hiếu được? Và tại sao không mời Tướng Hiếu ngồi xuống đợi trong chốc lát, mà lại bảo Tướng Hiếu trở về văn pḥng riêng chờ ḿnh tới rước? Có ẩn ư ǵ chăng?

4. Khi Tướng Tường kể là "nhân viên VP của Anh Hiếu chạy qua pḥng tôi cho biết trong pḥng Anh Hiếu có tiếng súng", ông cho thấy là không có lính canh gác gần văn pḥng, đúng như lời Trung Tá Quyến nói là ngày hôm đó Tướng Tường đă đuổi hết đội canh gác đi khỏi nơi văn pḥng Bộ Tư Lệnh QĐ 3.

5. Có điều lạ là sao nhân viên văn pḥng Tướng Hiếu khi nghe tiếng súng nổ lại chạy đi kiếm Tướng Tường thay v́ mở cửa văn pḥng vào xem xét t́nh h́nh. (Cửa văn pḥng đâu có khóa lại: viên cận vệ Tướng Hiếu có khai là khi đă quá giờ làm việc mà vẫn chưa thấy Tướng Hiếu rời khỏi văn pḥng, anh ta tự ư vào văn pḥng và thấy Tướng Hiếu đă nằm chết).

6. Sự kiện khi được thông báo có tiếng súng nổ từ văn pḥng Tướng Hiếu, Tướng Tường liền cho gọi Quân Cảnh Tư Pháp đến điều tra, chứ không điều động quân lính xông vào cứu nguy Tướng Hiếu, cho ta thấy là đă có sự sắp xếp để sự việc được phô bày ra như một ngộ nạn do chính nạn nhân hoặc cố ư hay vô t́nh tự gây nên.

7. Các lời khai của các "chứng nhân" chỉ giống nhau ở điểm là Tướng Hiếu là tay thiện xạ súng lục; ngoài ra các chi tiết khác đều khác nhau (sự việc xảy ra trước hay sau giờ ăn chiều; ngay trước đó Tướng Hiếu làm ǵ và gặp gỡ hay nói chuyện với những ai; đạn xuyên qua đâu). Sự kiện này khiến ta phải kết luận là có một sự toa rập dàn cảnh - nhưng thiếu tập dượt - và Tướng Hiếu đă không bị chết vào thời điểm (5, 6 giờ chiều) và địa điểm (văn pḥng Tướng Hiếu) như đă được đề ra.

"Bác đă thấy xác anh Hiếu," bố anh Hiếu đă nói vậy chiều tối hôm đó. "Không những bác xác tín là anh Hiếu đă không tự sát, mà bác c̣n chắc chắn là chúng giết anh Hiếu ở đâu rồi đem xác trở về đó. Con dâu bác nói, "chẳng thấy máu đâu cả - chỉ thấy một chấm vệt đỏ ở cằm thôi." (Số Mạng Của Một Người Ái Quốc.)


Nguyễn Văn Tín
Ngày 12 tháng 6 năm 2002
Cập nhật ngày 18.06.2002

generalhieu