8.

Noisy le Sec ngày 15/03/1999.

Thưa anh Tín,

Cám ơn anh liên tưởng đến những bạn đồng khóa với tướng Hiếu khả dĩ giúp anh viết vài trang sử của người thân thương quá cố.

Tôi rất tiếc không trực tiếp cung cấp một vài tư liệu ǵ hữu ích liên quan đến đời binh nghiệp của tướng Hiếu ngơ hầu giúp anh thực hiện hoài băo ấy.

Từ khi ra trường, chia tay nhau, chúng tôi gần như không có dịp nào gặp nhau, huống hồ có điều kiện phục vụ Đất Nước chung trong một Đại đơn vị. Mỗi người có một địa bàn thi hành nhiệm vụ cách biệt xa xôi với nhau.

Song chúng tôi có cơ hội hi hữu giáp mặt nhau đôi ba lần tại Phủ Phó Tổng Thống thời cụ Trần Văn Hương, lúc tướng Hiếu được lệnh thuyên chuyển về Phủ nhận trọng trách bài trừ tham nhũng với chức vụ như thế nào tôi không hỏi rơ. Tướng Hiếu cộng sự trực tiếp với ông Nguyễn Thạch Vân, Phụ tá Phủ Phó là cựu Bộ Trưởng bộ Chiến Binh.

Ông Vân là người biết rơ do ai giới thiệu và giới thiệu như thế nào, tướng Hiếu mới được cụ Hương xin Tổng Thống Thiệu chấp thuận đặc cách biệt phái về Phủ.

Trong thời gian tướng Hiếu chấp hành nhiệm vụ cùng với ông Vân như thế nào, chính ông Vân là người biết rơ mọi chi tiết. Một thời gian sau, do nhu cầu nào, tướng Hiếu rời Phủ Phó đi nhận chức Tư Lệnh Quân Khu III, cũng chính ông Vân biết rơ.

Tôi có đề nghị ông Vân, sau khi nhận thư anh yêu cầu, nên cung cấp tư liệu tóm lược trong khoản thời gian ấy cho anh. Nhưng tôi nhận thấy ông ấy hơi do dự. Vậy tốt hơn và hay hơn là anh nên viết thư trực tiếp liên lạc yêu cầu ông ta, có lẽ ông ta sẽ sẵn ḷng giúp anh, v́ tôi biết rơ cụ Phó và ông Vân rất mến thương tướng Hiếu.

Anh có thể nói là do tôi giới thiệu anh cho ông ta.

Khi được tin tướng Hiếu tử nạn, cụ Phó và ông Vân đến tận nơi tỏ ḷng thương tiếc lúc chưa liệm thi hài.

Phần tôi, được các bạn khóa ba Trần Hưng Đạo ủy nhiệm đến tận nhà phúng điếu và chia đau buồn với tang quyến. Tôi c̣n nhớ, tôi nghẹn ngào, không thốt ra lời, rơi nước mắt trước cảnh thảm thương ấy, trước mặt chị Hiếu và ông Nguyễn Văn Hướng thân phụ của Hiếu.

Tôi không quên, khóa sinh Nguyễn Văn Hiếu ra trường Vơ Bị Đàlạt đứng số hai sau Bùi Dzinh, thủ khoa, trong số 135 khóa sinh sĩ quan (năm 1950).

Xin có vài lời đáp lại sự yêu cầu của anh và mong anh được ông Vân và các bạn khác c̣n tưởng nhớ đến anh Hiếu đóng góp phần nào giúp anh thực hiện dự tính ấy.

Xin chúc anh và bửu quyến được mọi phúc lành.

Lư Bá Hỷ

generalhieu