13.

Virginia, ngày 27/09/1999.

Tín thân,

Tôi mới t́m được 2 tấm h́nh kỷ niệm Vơ Bị Đà Lạt năm xưa, gởi cho Tín xem, liệu có cách ǵ in lại hay rọi lớn hơn tùy ư.

H́nh thứ nhất là 3 anh em nằm cùng một pḥng, bên trái là Nguyễn Ngọc Oánh (Chuẩn Tướng Không Quân) tôi ở giữa, Hiếu bên tay phải, chụp trước cửa pḥng vào tháng 11 năm 1950.

H́nh thứ hai là 1ère brigade chụp với nhau cuối năm 1950. Đứng giữa là lieutenant Blanc, commandant la 1ère brigade, instructeur principal của brigade. 2 người đứng hàng sau cùng, bên tay trái là Nguyễn Văn Hiếu và Lữ Lan. Tấm h́nh này do Tôn Thất Đông (người hàng thứ hai, cuối cùng bên trái) gởi cho tôi 1960 khi tôi đang làm tham mưu phó hành quân Bộ Tổng Tham Mưu.

Định viết vài trang về kỷ niệm t́nh đồng đội cách đây non nửa thế kỷ, mà đời sống hiện tại th́ chẳng lấy ǵ làm thảnh thơi mà viết; vả lại viết mà không diễn tả trọn vẹn tâm trạng ḿnh th́ c̣n xóa nḥa đi sự cao quư, ḷng nhiệt thành thắm thiết, giữa những thanh niên thuở ấy...(1950) đang vào đời, mang theo đầy ấp hoài băo đối với quê hương đất nước.

Vào quân ngũ rồi, mối t́nh anh em vẫn thiết tha, mặc dù bôn ba xuôi ngược suốt 25 năm giữa những giông tố của thời cuộc, đă từng tạo ra muôn ngàn băng hoại trong xă hội, trong quân ngũ quốc gia ở mọi từng lớp.

Cho tới bây giờ, hai thế giới ngăn cách, nhưng mối t́nh vẫn nguyên vẹn, niềm cảm thông có thể vượt cách âm dương. Năm kia, Đại Tá Trịnh Tiếu, Trưởng Pḥng 2 Quân Đoàn 2, đă từ trần ở California, để lại mấy bài viết về cuộc đời phụng sự QLVNCH có đoạn nhắc tới Thiếu Tướng Nguyễn Văn Hiếu, với ḷng kính mến tuyệt đối, một Cấp Chỉ Huy ưu tú, thanh liêm và khả kính nhất.

Lữ Mộng Lan

generalhieu