Đại Tá Võ Văn Xét

Thân phụ của Trung Úy Võ Khắc Hiệp là Ðại Tá Võ Văn Xét đang là sĩ quan tình báo trong phái đoàn VNCH của Ủy Ban Liên Hợp Quân Sự 4 Bên tại Tân Sơn Nhất và người mẹ là bà Kim Cúc đã hết nước mắt khóc đứa con trai đầu lòng, trong tình hình miền Nam mỗi ngày một sôi động với các tin tức tình báo dồn dập về các lực lượng Cộng Sản Bắc Việt đang càng ngày càng tiến sát Saigon.
Một tháng sau khi Saigon thất thủ, Ðại Tá Võ Văn Xét được kêu gọi trình diện tại đường Công Lý và đưa về tập trung tại làng Cô Nhi Long Thành và sau đó được đưa ra Bắc trong một chuyến bay đặc biệt. Lúc bấy giờ, vào khoảng cuối năm 1978, gia đình của Ðại Tá Võ Văn Xét còn ở tại cư xá sĩ quan Chí Hòa, một buổi chiều trời nhá nhem tối, một người đàn ông lạ mặt đến gõ cửa nhà bà Xét, xưng là một người lính thuộc đơn vị của Trung Úy Võ Khắc Hiệp, mới ra khỏi nhà tù cộng sản, báo tin cho biết Trung Úy Hiệp vẫn còn sống và đang ở trong một trại tù vùng U Minh. Lúc bấy giờ từ ngày chồng bị đưa đi biền biệt chưa có tin tức gì, bà Xét đang lo lắng về tin chồng, thì lại vui được tin con còn sống. Tuy vậy, nửa tin nửa ngờ, bà Xét đã cùng với người con gái, lặn lội xuống vùng U Minh, thuê dân địa phương chèo ghe đi khắp nơi để tìm con, nhưng ngay cả trại tù mà người lính đã cho tin, những người CS quản lý trại cũng cho biết không có ai tên là Võ Khắc Hiệp.
Năm 1978, theo chính sách mới, vào lúc bấy giờ các trại tù “cải tạo” trong Nam đã cho thân nhân thăm nuôi, Võ Khắc Hiệp được chuyển qua vùng biên giới Tịnh Biên và được thông báo chính thức về nhà. Những năm ấy, bà Võ Văn Xét vừa thăm nuôi chồng đang bị tù ngoài Bắc vừa lo bới xách cho con trong Nam.
Võ Khắc Hiệp sinh năm 1954 tại Saigon. Mới 16 tuổi, trong thời gian học tại trường Trung học Kiến Thiết, Hiệp đã muốn chọn binh nghiệp, anh đã khai thêm tuổi để xin phục vụ trong binh chủng BÐQ, tình nguyện vào Biệt Kích Dù, rồi đăng lính vào SÐ 18BB, nhưng lần nào cũng bị ông bố biết, lôi về, bắt đi học tiếp tục. Sau khi đậu Tú Tài, Võ Khắc Hiệp theo lệnh động viên, vào khóa 8/72, mang tên là khóa Bất Khuất. Ðược thân phụ gửi gắm về Phòng 2, Tiểu Khu Vĩnh Long, nhưng Võ Khắc Hiệp lại xin ra đơn vị tác chiến, về làm trung đội trưởng tại Tiểu Ðoàn Lưu Ðộng, biệt phái cho TK Chương Thiện, chặn đường giao liên của Quân Khu 9 VC, đưa quân xâm nhập vào U Minh. Trong đêm giao chiến đẫm máu, trong khi toàn bộ tiểu đoàn của anh gần như bị tiêu diệt hoàn toàn, Võ Khắc Hiệp và ba binh sĩ tìm được đường thoát, lội xuống sống lẫn trong đám lục bình và ngày hôm sau bị CS bắt đưa vào mật khu.
Sau khi ra khỏi nhà tù, năm 1980, Võ Khắc Hiệp vượt biển thành công và đến định cư tại Orange County, California. Ðây chính là lúc anh vừa đi học vừa đi làm, gửi tiền về cho mẹ để đi thăm nuôi cha. Sau 13 năm tù, năm 1991, Ðại Tá Võ Văn Xét mới trùng phùng ở Mỹ, với đứa con mà ông đã lãnh tiền tử tuất 17 năm về trước.
Năm 1994, Võ Khắc Hiệp di chuyển lên San José, làm việc trong ngành điện tử, một lần gia đình đổ vỡ, và mất vào tháng 8, 2011. Tại San José, trong bài điếu văn tiễn đưa người cựu chiến binh Võ Khắc Hiệp, cựu Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình đã nói đến Long Mỹ, chiến khu U Minh Thượng và các vùng đất Chương Thiện, Rạch Giá là những chiến trường sôi động, nơi mà những sĩ quan trẻ tuổi, một thời hiên ngang đã làm nên lịch sử, trong đó có cựu Trung Úy Võ Khắc Hiệp.
Song thân của người chiến sĩ năm xưa, ông bà Võ Văn Xét, nay tuổi đã ngoài 80, thêm một lần nữa “tre già khóc măng non.”

Nguồn http://vietlyhuong.net/2011/09/cuoc-oi-cua-mot-nguoi-chien-si-vnch.html