Đại Tá Phạm Chí Kim

Chúng tôi về nhà bàn tán qua lại nhưng ḷng tôi không khỏi xốn xang nghĩ ngợi cách nào đối phó với sự gian lận mà tôi nghi là sẽ xảy ra. Độ vài giờ sau, tùy viên của tỉnh trưởng lái xe Jeep vào sân tư dinh chánh án mời anh Huệ vào dinh tỉnh trưởng có việc khẩn cấp. Lúc đó là đă hơn 4 giờ chiều. Anh Huệ hối hả lái xe vào dinh. Tôi hồi hộp ngồi chờ. Một giờ trôi qua khá nặng nề. Anh Huệ trở về mặt lộ vẻ lo âu. Vừa bước vào cửa anh đă nói vói với tôi rằng:

- Đại Tá Phạm Chí Kim nổi sùng rồi (cựu Đại Tá Kim hiện định cư tại Atlanta, Georgia).

- Có phải về vấn đề Tổng Thống Thiệu mới vừa xuống tỉnh gặp ông ta như tôi tiên đoán không?

- Anh đoán không sai. Đại Tá Kim đá ghế, dằn ly nói với tôi là ông ta ăn cơm chúa nên phải múa theo lệnh, sau nay muốn ra sao th́ ra, rồi ông ta thông báo cho tôi biết là chỉ thị của Tổng Thống Thiệu: “Ai đắc cử cũng được, ngoại trừ Vơ Long Triều”.

Nghe qua tôi trầm ngâm suy nghĩ, đi tới đi lui trước sân nhà Chánh Án Huệ một hồi lâu. Cuối cùng tôi quyết định viết một thơ ngắn, gởi hỏa tốc cho ông tỉnh trưởng đại ư nói rằng: Tôi ứng cử không phải v́ muốn t́m danh vọng trong bằng cớ là tôi đă từ chức tổng trưởng để phản đối chế độ cảnh sát trị, sau đó phải thi hành nghĩa vụ quân dịch. Ngày nay tôi ứng cử dân biểu v́ muốn t́m phương thế để tranh đấu cho dân chủ và tự do được bảo tồn tại miền Nam trong công cuộc chống Cộng Sản Bắc Việt, điều mà chính ông Kim đang xả thân và đổ máu để bảo vệ. Và chắc chắn đă có nhiều chiến hữu thân thương gần gũi đă chết trên tay Đại Tá Kim v́ chính nghĩa đó. Vậy th́ ngày nay nếu đại tá chủ trương vào hùa với Tổng Thống Thiệu làm những điều mờ ám trong cuộc bầu cử này th́ chính ông đă phản bội lại xương máu của chính ḿnh và những đồng đội thân yêu đă ngă xuống để bảo vệ quê hương.

Tôi cho người đem thơ hỏa tốc đến tận dinh tỉnh trưởng lúc 9 giờ tối, bản sao kính gởi Chánh Án Phạm Văn Huệ để kính tường. Tỉnh Trưởng Kim lại cho xe mời ông Chánh Án Huệ vào dinh lần thứ hai. Măi đến thật khuya anh Huệ mới về nhà. Tôi chờ đợi anh xót cả ruột gan. Th́ ra sau khi hai quan chức cao cấp của chính quyền tỉnh giăi bày tâm sự họ c̣n trà nước bàn việc đại sự.

Chánh Án Phạm Văn Huệ lộ vẻ mừng rỡ bắt đầu thuật lại những ǵ xẩy ra trong cuộc gặp gỡ lần thứ hai nầy giữa ông ta và Đại Tá Kim. Huệ nói:

- Đại Tá Kim có đưa thơ của anh cho tôi xem, tôi nói đă có đọc bản sao gởi cho tôi rồi.

Ông ta nói nhiều lắm nhưng tôi có thể tóm tắt như sau: mở lời ông ta khen: “Thằng cha Triều khôn khéo đấy. Nếu nó sỉ vả hay thách thức tôi th́ tôi chơi nó tới cùng, tôi sợ ǵ nó đâu, có Tổng Thống đỡ lưng cho tôi mà. T́nh thế nầy tôi nghĩ chắc tôi sẽ phải đổ thừa hết cho ông Chánh Án v́ ông đang công khai ủng hộ ông Triều, ngoài ra ông là Chủ Tịch ủy ban bầu cử có quyền tuyên bố hủy bỏ kết quả. V́ vậy tôi sẽ để cho bầu cử b́nh thường, không ngăn chận ai cũng không gian lận để nâng đỡ ai. Cho dù tôi có bị cấp trên chê trách ít nhiều nhưng t́nh bạn giữa ông và tôi trước sau vẫn c̣n giữ được. Thôi th́ mặc kệ để cho dân xét quyết”.

...

Khoản 11 giờ đêm, một trong những viên chức tỉnh có mặt trong pḥng thu thập kết quả thông báo cho chúng tôi biết là Vơ Long Triều đă đắc cử. Dân chúng Quận B́nh Đại, quê hương của tôi, bỏ phiếu nhiều cho Vơ Long Triều so với các ứng cử viên khác. Thật là một niềm hănh diện và sự an ủi riêng cho cá nhân tôi. Đa số các tỉnh khác của Việt Nam Cộng Ḥa thông báo toàn bộ kết quả trong đêm, ngoại trừ Kiến Ḥa và một hai tỉnh khác. Sáng sớm tinh sương Tỉnh Trưởng Phạm Chí Kim lại sai tùy viên của ông đến rước Chánh Án Huệ một lần nữa. Anh Huệ tự lái xe vào dinh. Chưa đầy một giờ sau anh trở về hỏi ư kiến tôi:

- Đại Tá Kim yêu cầu tôi cho phép ông ta thay đổi kết quả bầu cử bằng cách cho Thiếu Tá Nguyễn Tấn Bửu thế chỗ Huỳnh Ngọc Diêu, người cuối cùng được chọn chiếu theo dân số của tỉnh. Thiếu Tá Bửu thua phiếu Huỳnh Ngọc Diêu nên phải thất cử. Nếu tôi chấp nhận đề nghị của ông th́ Đại Tá Kim sẽ để cho Vơ Long Triều đắc cử, bằng không ông ta đôn tên những người đắc cử lên, gạt bỏ tên Vơ Long Triều ra. Tôi hẹn với Đại Tá Kim để tôi về suy nghĩ lại và sẽ điện thoại trả lời sau. Tôi hỏi ư kiến anh Huệ:

- Ḿnh quyết định như thế nào? Hủy bỏ cuộc bầu cử th́ cũng rắc rối. Bầu cử lại chắc ǵ anh sẽ trúng cử đâu.

- Anh Huệ à, chúng ta đă khẳng định tranh đấu cho tự do dân chủ, bây giờ v́ quyền lợi cá nhân ḿnh đạp lên dân chủ mà đi th́ ḿnh tự mâu thuẫn với chính ḿnh. Tôi đề nghị anh nên trả lời với Đại Tá Kim là anh không bằng ḷng và sẽ lập biên bản, kề cả về lời đề nghị của ông ta đích thân nói với anh, sau đó anh tuyên bố hủy bỏ kết quả bầu cử. Cho dù tôi thất cử bị ông Thiệu trù ếm sau nầy tôi cũng vui ḷng v́ lương tâm tôi thoải mái.

Chánh Án Huệ thông cảm và hiểu được ư tôi nên anh trả lời:

- Quyết định như vậy cũng phải, thôi để tôi trở vào dinh nói chuyện với ông Tỉnh Trưởng.

Anh Huệ lái xe vào dinh một ḿnh không cần tài xế, thời gian không lâu đài phát thanh tuyên bố kết quả bầu cử của tỉnh Kiến Ḥa trong đó có Vơ Long Triều. Một đoạn đường khá gian nan kết thúc, một giai đoạn mới sắp bắt đầu.

Tôi thu xếp mọi việc trở về Saigon, b́nh tâm nghĩ lại giai đoạn qua, từ ngày bị thuyên chuyển ra Vùng I chiến thuật đến ngày đắc cử Dân Biểu tôi thấy việc nước c̣n trăm bề ngổn ngang.

Võ Long Triều

Nguồn Hồi Ký, 10, 11