Trong bài Thay Lời Tựa tôi viết: "Tôi chỉ là một khí cụ của anh tôi. Trang nhà này là lời tự thuật của Tướng Hiếu." Tôi xin quảng diễn lời xác quyết này. Tôi chỉ mới khởi sự ư thức được anh tôi diễn xuất qua tôi khi viết bài Dàn Cảnh Sau Cái Chết Của Tướng Hiếu. Tôi tự nhiên mạnh dạn khẳng định : "Tuy là một diễn tŕnh giả tưởng, nhưng tôi nghĩ nó bám sát với diễn biến thật sự xảy ra vào ngày đó, v́ tôi xác tín nó được phác họa ra dưới sự hướng dẫn linh ứng của vong hồn anh tôi." Đó là ngày 25/8/1998. Trước đó, vào đầu tháng 7/1998, khi tôi bắt đầu viết bài đầu tiên Anh Tôi, Tướng Hiếu, tôi chỉ cảm thấy một cảm hứng thoáng nhẹ thôi thúc viết lách mà thôi. Trong bài này tôi xác nhận "Anh Tôi và tôi không mấy gần gũi nhau" - ngay trong phần nhập đề - và "Chắc chắn có nhiều người biết đến anh tôi nhiều hơn tôi" - trong phần kết luận. Tôi lấy làm măn nguyện khi bài này được tạp chí Văn Nghệ Tiền Phong số 541 đăng vào cuối tháng 7/1998, và hy vọng bài này sẽ khích động người khác tiếp nối công việc viết về Tướng Hiếu, chứ phần tôi th́ cảm thấy đă moi móc trong kư ức và tâm trí tất cả những ǵ tôi biết về anh ḿnh. Thật là kiệt lực kiệt sức. Nhưng anh tôi đâu có buông tha! Vào giữa tháng 7, anh tôi thôi thúc tôi viết thư ướm hỏi Ngũ Giác Đài xem họ có những tờ tŕnh lượng giá Tướng Hiếu của các cố vấn Mỹ không. Ngũ Giác Đài trả lời là tất cả các tài liệu đáng kể về chiến tranh Việt Nam đă được chuyển giao qua Văn Khố Quốc Gia từ ba năm nay. Khi tôi liên lạc với Văn Khố Quốc Gia th́ được cho biết là một tuần sau đó, tức là tuần thứ ba của tháng 8, đúng lúc tôi được nghỉ hai tuần lễ, các tài liệu về chiến tranh Việt Nam sẽ được soạn xong và sẽ được tháo khoán 100 phần 100 cho quần chúng tra lục. Nghĩ lại, anh tôi bật đèn xanh cho tôi đúng lúc. Nếu tôi tiếp xúc với Ngũ Giác Đài hay Văn Khố Quốc Gia sớm hơn, chắc chắn hai cơ quan này sẽ phúc đáp: "Rất tiếc, không có ǵ hết", sau khi cho một nhân viên lục sơ một hai hộp trong đống rừng biển tài liệu tích trữ. Ngoài xấp tài liệu anh tôi hướng dẫn tôi lựa chọn sao lục (anh tôi th́ hành động theo ư thức; tôi th́ hành động theo tiềm thức, như cái máy) tại Văn Khố Quốc Gia (tựa như ṃ kim dưới đáy biển), anh tôi c̣n khiến cháu Dũng, con đầu ḷng của anh tôi, bỗng dưng đi lấy và trao cho tôi một phong b́ chứa đựng h́nh ảnh, ba lá thư và giấy khai tử của anh tôi. Trong suốt bao nhiêu năm nay, từ 1975 tới tháng 8/1998, chú cháu gặp nhau ít nhất đôi ba lần mỗi năm, vậy mà cháu tôi không hề đả động tới kho tàng tài liệu này, ngay cả đến các cháu khác trong gia đ́nh cũng không hay biết là anh cả cất giữ những kỷ vật đó! Khệ nệ đem đống tài liệu này trở lên Nữu Ước, sau khi cảm ứng viết xong bài Dàn Cảnh, tôi không mấy khó khăn đưa các bài sau đây lên mạng lưới: General Kills Self In Saigon Dispute, Evaluation of ARVN 22nd Division, American Advisors' Evaluation on General Hieu, A Discussion Session between General Hieu and General McAuliffe, Tướng Hiếu Họp Với Bộ Chỉ Huy, Điều Hành Binh Đoàn, Hành Quân Toàn Thắng 46, Hành Quân Toàn Thắng 8/B/5, Hành Quân Đặt Máy Ḍ Thám, và Cố Vấn Mỹ Lượng Giá Sĩ Quan Sư Đoàn 5, chỉ việc hoặc đánh máy lại nguyên văn tài liệu Anh văn hay Việt văn có sẵn hay chỉ phải sắp xếp thu gọn đôi chút. Những bài này tựa như những món đă được xào nấu sẵn, tôi chỉ việc hâm lại và thêm ít đồ gia vị rồi đem đặt lên bàn ăn. Đến giai đoạn này tôi tưởng là hoàn tất công việc. Ai ngờ ... anh tôi không cho đó là đủ: khởi sự từ giữa tháng 9, cứ mỗi 3 giờ sáng tôi bị dựng đầu dậy, bật máy điện toán lên, bắt đầu đánh gơ không dàn bài, không suy tính trước sau, không phải sửa chữa lại câu cú nào, cứ thế mà đánh gơ, câu văn cứ như ḍng nước suối tuôn trào ra một cách dễ dàng, một mạch cho tới 5, 6 giờ sáng. Tiếp đó tôi đi tắm rửa sửa soạn đi làm việc, cả ngày làm việc không thấy uể oải hay buồn ngủ. Các đồng nghiệp phái nữ c̣n quở sao dạo này trông đẹp trai ra vậy! Bài thứ nhất được soạn ra trong t́nh trạng này là bài Hành Quân Snoul. Tôi là nhà giáo chưa từng thụ giáo quân trường ngày nào, trong tay chỉ có vỏn vẹn 6, 7 công điện và mật điện rời rạc Tướng Hiếu gửi cho Chiến Đoàn 8 và 9. Thế mà có người đọc xong bài này, gọi điện thoại hỏi bộ tôi là thành viên của ban tham mưu hành quân hay sao mà viết rành rơi vậy. Thế rồi độc giả đó mách cho tôi đây là hiện tượng cơ bút. Một khái niệm tôi không hề nghe biết đến. Bài này viết xong ngày 20/9/1998, ngày 25/9/1998 anh tôi khiến tôi đẻ luôn ra bài Dũng Tướng Nguyễn Văn Hiếu. Đến đây anh tôi cho là tạm xong phần tiếng Việt, bèn khiến tôi bắt đầu dịch các tài liệu Việt sang Anh, nói là phải cho độc giả Mỹ biết chuyện. Tôi dịch một lèo, hay đúng hơn anh tôi đọc cho tôi dịch, trên dưới hai chục bài tiếng Việt qua tiếng Anh và bài tiếng Anh qua tiếng Việt xong nội trong hai tuần lễ. Thật là chuyện phi thường, tự tôi làm sao thực hiện nổi. Thế là trang nhà Tướng Hiếu được tách ra làm hai phần riêng biệt: Việt ngữ và Anh ngữ. Thế rồi anh tôi khiến tôi viết bài Tướng Hiếu Với Tha Nhân, viết xong ngày 18/10/1998, một bài với những tiểu tiết về các Tướng Lănh khác mà anh Trí tôi phải lấy làm ngạc nhiên tôi đào kiếm đâu ra hay vậy. Tưởng là hết... Nhưng tôi hết đỗi ngạc nhiên khi ngón tay ḿnh đánh lên bài tựa: Lối Tác Chiến Đặc Thù Của Tướng Hiếu! Trong khi trong đầu óc tôi không có một khái niệm ǵ về tác chiến cách chung, nói ǵ đến lối tác chiến đặc thù! Thế mà ngón tay tôi cứ đánh ra bài thế đó. Đọc lại, tôi tự hỏi ḿnh trở nên phân tách gia quân sự hồi nào vậy! Bốn bài sau này tựa như những món ăn tự tay anh tôi đứng ra làm đầu bếp xào nấu lấy, chứ tôi đâu có biết nấu nướng những món quân sự! Ô hô! c̣n phần dịch hai bài sau này ra tiếng Anh, từ ngữ quân sự Anh ngữ tôi học hồi nào vậy! Tôi đọc lại hai bài dịch mà cứ ngẩn ngơ: ai dịch chứ đâu có thể là ḿnh! Nhẩm tính lại, từ khi thực sự soạn thảo trang nhà này vào đầu tháng 9 đến khi gọi là tạm hoàn tất khoảng đầu tháng 11, đúng hai tháng, mà tôi đă đẻ ra được trên dưới 150 trang giấy khổ 8"x11" bằng tiếng Việt và cũng ngần ấy trang giấy bằng tiếng Anh. Tổng cộng 300 trang trong thời gian ngắn ngủi vậy! Nói tóm lại, cho là hiện tượng cơ bút phi thường hay chỉ cho là nguồn cảm hứng viết lách b́nh thường, th́ tôi cũng tự lấy làm vui sướng v́ sống được những giây phút cảm nghiệm mật thiết với anh tôi, người mà tôi không mấy quen biết khi sinh thời (sau đám cưới anh tôi, từ tháng 8/1954 đến tháng 3/1975 tôi chỉ gặp anh tôi vỏn vẹn cả thảy có 10 lần!), đến giờ lại gần gũi tôi nhất! Nguyễn Văn Tín
1. Tướng Hiếu Thu Dọn Bộ Tư Lệnh Lên Lai Khê (23/11/1998)
|