Thay Lời Tựa


Tại sao lại viết về Tướng Hiếu khi một phần tư thế kỷ đă trôi qua rồi? Mà có muốn viết về Tướng Hiếu th́ có ǵ nhiều hay có ǵ đáng để mà viết? Nếu có ǵ đáng để viết th́ cũng phải để những quân sử gia hay những người không có liên hệ với đương sự viết để có được tính chất khách quan.

Tôi hoàn toàn đồng ư với những ư kiến này. V́ vậy trong suốt 23 năm nay, tuy thỉnh thoảng cũng có chớm nở ư tưởng muốn viết cái ǵ về anh ḿnh để cho con cháu biết về cha, ông ḿnh trước kia đă từng là một nhân vật chút ít tiếng tăm, nhưng rồi chẳng thực hiện được ư muốn v́ nhận thấy ḿnh không có bao nhiêu chi tiết về anh ḿnh, nhất là những chi tiết liên quan đến cuộc đời binh nghiệp.

Tôi lại càng cảm thấy anh tôi không có ǵ đáng để mà viết đến, khi chẳng thấy những sách vở hay báo chí, Mỹ cũng như Việt, mà tôi thỉnh thoảng vớ được tại các tủ sách gia đ́nh bạn bè, tại các tiệm sách, hay tại các thư viện công tư, đề cập đến Tướng Hiếu, họa may chỉ có vài chỗ nói lướt qua là Tướng Hiếu bị thảm sát mà thôi. Tướng Nguyễn Chánh Thi ra sách. Tướng Trần Văn Đôn ra sách. Tướng Nguyễn Cao Kỳ ra sách. Tướng Cao Văn Viên ra sách. Tướng Ngô Quang Trưởng ra sách. Tướng Nguyễn Duy Hinh ra sách. Tướng Đồng Văn Khuyên ra sách. Tướng Trần Đ́nh Thọ ra sách. Tướng Vĩnh Lộc ra sách. Tướng Huỳnh Văn Cao ra sách. Tướng Lư Ṭng Bá ra sách: chẳng ai thèm đả động tới Tướng Hiếu. Boston Publishing Company xuất bản một loạt 23 cuốn sách với chủ đề "The Vietnam Experience", t́m mỏi ṃn con mắt cũng chẳng thấy tên Tướng Hiếu trong phần "index" đâu cả.

Tưởng thế là xong: cho vào quên lăng.

Nhưng bỗng nhiên vào cuối tháng 5/1998, tự nhiên có một động lực nào đó thôi thúc tôi ngồi vào bàn, bật máy điện toán lên và khởi sự đánh các hàng chữ "Anh Tôi, Tướng Hiếu", rồi cứ thế tiếp tục đánh gơ, đánh không cần dàn bài, gơ không cần suy nghĩ đắn đo, đánh tổng quát, gơ mà không biết rơ chi tiết sự kiện, đánh mà không biết rơ chi tiết ngày tháng, gơ chung chung, đánh đại khái, gơ rồi nghỉ, rồi lại đánh tiếp. Cứ thế nội trong 2 ngày, tổng cộng khoảng 8 tiếng th́ đánh gơ hoàn tất xong bài. Rồi đánh liều gửi bài cho tạp chí Văn Nghệ Tiền Phong. Đến khi nhận được tập báo số 541 vào cuối tháng 7/1998 có đăng bài ḿnh viết, mở ra nghiến ngấu đọc th́ lạ quá: sao toà soạn không nhuận sắc chút nào cả, bộ ḿnh viết hay vậy sao?

Song song với bài gửi cho báo VNTP, tôi cũng đăng lên liên mạng lấy tên Trang Nhà Tướng Hiếu, trắng đen, vỏn vẹn có bài "Anh Tôi, Tướng Hiếu", không h́nh, không ảnh.

Thế rồi có vài người quen gọi điện thoại đến cho biết thêm vài chi tiết và góp ư sửa sai chút ít. Từ những lời bàn này, tôi sửa chữa thêm bớt bài đăng trên trang mạng lưới. Từ từ bài dài thêm ra và tăng từ 6 trang lên tới 16 trang!

Thế rồi tôi nhận được điện thoại, nhận được vi-thư của những người xa lạ hưởng ứng bài "Anh Tôi, Tướng Hiếu", khiến tôi muốn t́m hiểu thêm về anh ḿnh. Thế là tôi đi lục lọi, hỏi han và soạn thảo được trang "Đời Binh Nghiệp Tướng Hiếu" dựa vào các sự kiện liên quan đến các Tướng Lănh thường được nhắc tới trên sách báo mà tôi biết anh tôi trực thuộc.

Thế rồi, tôi nghe nói tới và xin được bài "Cố Thiếu Tướng Nguyễn Văn Hiếu - Chân Dung của một Tướng Tài Đức Vẹn Toàn". Tôi lại t́nh cờ t́m thấy cuốn sách "Fallen Leaves" của Nguyễn Thị Thu Lâm, trong đó có một chương "The Fate of a Patriot" nói về anh ḿnh, trong đống sách của ông cụ.

Nghĩ thế là hết. Nhưng tự nhiên có ǵ xui khiến tôi liên lạc với Ngũ Giác Đài, mặc dù mấy năm trước tôi đă thất bại khi liên lạc với CIA: may ra th́ họ có hồ sơ về anh ḿnh. Ngũ Giác Đài trả lời là sau 20 năm, tức là năm 1995, mọi hồ sơ quân sự liên quan tới chiến tranh Việt Nam đă được tự động giải mật và đă được chuyển giao cho Văn Khố Quốc Gia. Văn Khố Quốc Gia cho tôi hay là tôi liên lạc với họ vừa đúng lúc, v́ tuần tới, tức tuần cuối tháng 8/1998, các tài liệu liên quan đến chiến tranh Việt Nam được khai mở cho đại chúng. Mừng húm, tôi "dọt" lẹ xuống Maryland lục lọi: không những tôi t́m thấy những lượng gía của các Cố Vấn Mỹ về anh tôi, như tôi mong muốn, mà c̣n khám phá ra những tài liệu quan trọng khác mà tôi không ngờ tới, nhất là những trận đánh và những tiêu lệnh hành quân của Tướng Hiếu.

Ngoài ra, đang khi ở Maryland, một cách t́nh cờ ngẫu nhiên, một đứa cháu hỏi tôi:"Chú muốn h́nh ảnh của bố cháu à?" Thế là không những tôi có được những h́nh ảnh đủ loại của anh tôi, trải rộng từ năm trước khi nhập ngũ đến năm 1975, mà có cả ba lá thư anh tôi viết từ tiền tuyến về cho vợ, mà chính các cháu tôi không hề biết là nằm ẩn tàng trong đống h́nh ảnh bấy lâu nay.

H́nh như anh tôi hướng dẫn tôi t́m thấy các h́nh ảnh này, các lá thư này, các tài liệu chiến trận này để được công bố ra cho mọi người biết về ḿnh, về thân thế ḿnh, về chiến công ḿnh, về tài cán ḿnh, về cả cái chết oan uổng của ḿnh.

Tôi có cảm tưởng hồn anh tôi xâm nhập vào tôi, lèo lái tâm tưởng tôi và đọc cho tôi viết những bài kư tên Nguyễn Văn Tín đăng trên Trang Nhà Tướng Hiếu này.

Tôi chỉ là một khí cụ của anh tôi:
Trang Nhà Tướng Hiếu là LỜI TỰ THUẬT.


Nguyễn Văn Tín
Ngày 25/9/1998

Tái Bút (22/08/2010) - Thật là tôi đã lầm to khi nhận định ở phần đầu của bài tựa này là Mà có muốn viết về Tướng Hiếu th́ có ǵ nhiều hay có ǵ đáng để mà viết? và Tôi lại càng cảm thấy anh tôi không có ǵ đáng để mà viết đến. Quả thật vậy, tính đến ngày hôm nay, thời gian trôi qua mài miệt lùng kiếm, thu gom tài liệu về Tướng Hiếu thấm thoát cũng đã tròn 12 năm và kết quả là một trang mạng thật là dồi dào, phong phú không chỉ riêng đến cuộc đời binh nghiệp cá nhân Tướng Hiếu mà cả đến quân sử QLVNCH cách chung.

Qua tiến trình của việc thiết lập trang mạng này, từ một nhân vật quân sự không mấy ai biết đến, Tướng Hiếu đã từ từ được nhìn nhận, một cách rất ư là tiệm tiến, là một tướng tài, tiếp đến là một tướng giỏi nhất trong số tướng lãnh QLVNCH, rồi mới đây vài tháng là một trong bốn thiên tài quân sự Việt Nam (Trần Nhân Tông, Trần Hưng Đại, Nguyễn Huệ và Nguyễn Văn Hiếu).

generalhieu